review sách cuộc sống rất giống cuộc đời - hoàng hải nguyễn - blog review sách hay

Review sách “Cuộc sống rất giống cuộc đời”: Cười từ nhà ra phố với những mẩu chuyện vui hết cỡ

Những câu chuyện hàng ngày từ chuyện trong nhà đến chuyện ra ngoài ngõ đã được tác giả Hoàng Hải Nguyễn biến tấu trở nên thú vị qua Cuộc sống rất giống cuộc đời”.

CÂU TRẢ LỜI TU TỪ

“Trong cuộc sống vợ chồng, đặc biệt là sau khi có con thì hầu hết các bà vợ đều trở thành các chuyên gia TU TỪ! Chính xác thì là Câu hỏi tu từ,vậy tức là sao? Nếu các bạn tìm hiểu kĩ về Câu hỏi tu từ thì đó là câu hỏi mà không cần câu trả lời, nó không có tác dụng để HỎI mà chỉ để KHẲNG ĐỊNH vấn đề bằng cách hỏi. Ví dụ thế này.

-Bố mày dạo này diện nhỉ?

Nghĩa là: Tôi nghi nghi rồi đấy!

Bạn sẽ trả lời Câu hỏi tu từ của vợ như thế nào?

Ừ, thì diện!

Không được, nghe như THÚ TỘI ấy!

Hay trả lời thế này:

-Thế mà diện à?

Nghe nó cứ hèn hèn thế nào!

Hay cứ im lặng ! Thôi lạy hồn, đừng dại, im lặng là nghe một bài suy diễn luôn đấy, tôi thử một lần rồi, tiếp sau sẽ thế này:

-Hay là dạo này có con nào?

-…

-Đấy, tôi biết ngay mà,hèn gì có lần tôi thấy có cái tóc trên áo!…

-…

-Tôi thì già rồi, làm sao bằng được bọn 9X, “nó”chắc xinh hơn tôi nhiều nhỉ?

-Em làm sao thế?

-Đấy, bênh đấy, thôi tôi biết rồi! Anh chán tôi rồi chứ gì, đừng chối nữa! Đồ tham phú phụ bần ! ối giời ơi đời tôi sao lại khổ thế này!!!Huhuhu!!!

-!?!?!?!?

Đấy, nhục mặt chưa, ai bảo soi gương quá 10s!

Vậy thì đàn ông chúng ta nên ứng phó ra sao với các loại câu hỏi này? Gần đây tôi đã trăn trở,tìm tòi và nghiên cứu để cuối cùng đã phát minh ra một phương pháp, hay nói một cách khác đó là một VŨ KHÍ trang bị cho các ông chồng. Phương pháp này tôi đã vận dụng từ lâm sàng cho đến thực tế và tôi khẳng định với các bạn rằng “nó” rất hữu ích trong cuộc sống gia đình!Vì vậy, tôi đã đặt tên nó là “Câu trả lời tu từ!”

Vậy “Câu trả lời tu từ” nghĩa là gì? Tôi định nghĩa nó như sau: Đó là câu trả lời mà không cần quan tâm đến câu hỏi, nó sinh ra để khẳng định cho một câu hỏi..khác! Để cho các bạn hiểu một cách cụ thể, ta cùng lấy ví dụ điển hình như thế này: Bất cứ khi nào đàn ông chúng ta về muộn, lúc chúng ta rón rén tụt từng lớp quần áo trong đêm thanh vắng và nhẹ nhàng vắt lên mắc áo ,cố gắng tránh làm vợ thức giấc thì bao giờ cũng thế, một câu hỏi vang lên khi chúng ta trong tư thế BẢO VỆ MÔI TRƯỜNG:

-Anh có biết bây giờ là MẤY GIỜ rồi không?

Với kinh nghiệm cá nhân tôi khuyên các bạn đừng cuống, cứ bình tĩnh , đừng ngu dại mà nói kiểu như : Mới…3h…e]ỡi ấy mà em?! Thế là vứt,là nhục với vợ ngay! Hãy nghe tôi, luôn nhớ trong đầu bạn câu thần chú, đó là :Câu trả lời tu từ! Hãy “gằn” giọng xuống và trả lời rành mạch như sau:

-Ô hay! Thế cô lấy tôi bao năm mà không biết xem đồng hồ à? Để tôi dạy cô nhé :Kim ngắn là kim chỉ giờ, kim dài là kim chỉ phút, kim nhỏ chạy nhanh là kim giây..Trong trường hợp này kim ngắn chỉ số 3 tức là 2h kém…!

-Thôi…thôi anh đánh răng nhanh còn đi ngủ cho tôi nhờ, anh nói be bé thôi kẻo con nó lại khóc! Say đến mức thế cơ à?

-Hê hê hê! (Nhớ là cười thầm thôi!)

Nhưng, bạn phải nhớ một điều: Lịch sử không bao giờ lặp lại! Tức là lần sau câu hỏi nó sẽ thay đổi, nhưng không sao, quan trọng là chúng ta đã biết về Câu trả lời tu từ. Lần sau chắc nó sẽ thế này:

-Trời ơi! giờ này anh mới mò về đấy à! Anh có biết bây giờ là 3h rồi không?

Nếu là bạn, thử suy nghĩ bạn sẽ trả lời thế nào? Đừng nghĩ nữa, hãy làm như tôi, ôm chầm lấy vợ, hôn lên đôi má thơm mùi kem dưỡng da của cô ấy và nói rằng:

-Chúc mừng em, vậy là bây giờ em đã biết xem đồng hồ! Mà không hiểu vì sao trong bóng tối mà em vẫn xinh thế, cho anh hôn thêm phát nữa nhé?

-Ôi trời ôi, ông say phát “điên”rồi,ông đi ngủ ngay cho tôi nhờ!

-HI hi hi (Luôn nhớ là cười thầm nhé!)

Nhưng đấy mới chỉ là một trường hợp để tôi chứng minh với các bạn rằng phương pháp của tôi vô cùng hiệu quả . Sau đây là một vài tình huống hội thoại điển hình mà tôi nghĩ các bạn nên học tập.

Review sách “Đời có mấy tí, sao phải nghĩ: Sơ hở là chọc cười với những châm ngôn vui hết ý

1,Đi chơi

-Anh đi đâu đấy?

-Anh đi ra ngoài có tí việc!

-Việc gì mới được cơ chứ?

-Việc gì thì trao đổi xong anh mới biết chứ!

-Mấy giờ anh về?

-Xong việc anh về ngay!

-Anh đi với ai thế?

-Đông lắm, anh kể hết thế nào được!

-Thì anh kể ra một người thôi!

-Thằng H đầu to

-Anh ấy là ai?

-Làm sao anh biết được thằng điên ấy là thằng nào,em bảo anh kể một thằng thì anh kể!

2.Say rượu

-Anh lại say rượu đấy à?

-Ai bảo em là anh say?

-Người anh SẶC mùi rượu kia kìa!

-Thế tức là tôi bị sặc rượu nhé!

3,Chuyện TRAI – GÁI

-Có đúng đàn ông các anh cứ xa vợ là y như rằng nghĩ ngay đến chuyện trai – gái không?

-Ôi trời đất ơi! Không lẽ em bắt bọn anh phải nghĩ đến chuyện TRAI – TRAI nữa hay sao? Kinh chết đi được!…”

Phụ nữ có vô vàn câu hỏi sau khi lấy chồng, họ có yêu, có thương các anh thì họ mới quan tâm hỏi han. Chứ không quan tâm họ mặc kệ. Nhưng phụ nữ thường hay nghĩ nhiều, nghĩ đủ thứ chuyện. Trong khi đàn ông lại lười giải thích, thấy nói nhiều lại phiền và không muốn giải thích, thế nên mọi chuyện hiểu lầm, suy nghĩ không đâu lại xảy ra.

Anh chồng trong câu chuyện nghĩ ra cách rất hay là hỏi lại hoặc lái chủ đề sang chuyện khác nhưng rồi các chị cũng sẽ bắt được “bài” của các anh thôi nên chớ có vội mừng 😀 Thôi thì tuy vợ nói nhiều nhưng toàn những điều bổ ích, cứ thật thà cho êm cửa êm nhà các anh em ạ 😀

Review sách “Cuộc sống “đếch” giống cuộc đời”: Những câu chuyện từ nhà ra đường hóm hỉnh, thú vị sẽ khiến bạn cười ngất

NGOẠI NGỮ QUAN TRỌNG LẮM

“Đấy là câu tôi vẫn được nghe người ta nói, tôi không biết các bạn phải học cái môn chết tiệt này thế nào chứ với tôi đúng là cực hình . Gần 6 năm Phổ thông với 5 năm Đại học đều phải học Ngoại ngữ mà tôi chỉ khá mỗi môn “thi lại” ,tài tài là!

Cấp 2, tôi bắt đầu được tiếp xúc lần đầu với ngoại ngữ, đương nhiên hồi ấy lứa 7X tất cả đều học tiếng Nga. Cô giáo tôi trẻ lắm, tên là Nga luôn, cô Nga dạy Nga nghe vui vui là ! Sau này tôi gặp một cô tên là Chén, thật may là cô làm giáo vụ không phải dạy, chứ không thì căng…

Nhưng nghe vui thế thôi chứ học tiếng Nga thì “nhục” lắm, nhất là chia động từ.Cái thứ tiếng chết tiệt ấy nhiều động từ với ngôi thứ lắm các bạn ạ, học khổ kinh. Ví dụ từ Yêu đọc là “Lưu bít”, đấy, mỗi cái từ Yêu thôi mà anh “Lưu bít” một kiểu, tôi “Lưu bít” một kiểu, chị ấy “Lưu bít” kiểu khác, họ “Lưu bít” kiểu khác nữa, bố này mẹ kia “Lưu bít” càng khác hơn…Mà yêu thì khác quái gì nhau nhỉ? May ra khác về “thời gian” và “kích thước” , khó đếch thể tả nổi. Rồi lại giống đực, giống cái vfa cả gióng chung, số ít với số nhiều cứ loạn hết cả lên. Tôi cũng không nhớ rõ nữa nhưng hình như cái danh từ ” Bà ngoại” là giống…đực thì phải vì giống cái thì phải “đẻ” được cơ ??Thế thì cái danh từ “ghẻ” chắc chắn giống cái rồi vì cái này nó “đẻ” nhanh lắm , 1 tuần là kín xừ nó mông luôn.

Hồi đấy tôi học tiếng Nga khá lắm, điểm trung bình học kỳ toàn 8′, đơn giản là vì tôi ngồi cạnh con Giang “Mèo” ,tất nhiên điểm của nó là 10 phẩy, Có lần kiểm tra con hấp đấy được 9,5 điểm thế là nó khóc như mưa, hồi đó trẻ con nên tôi an ủi nó rất lịch sự, tôi bảo:

-Có cái quái gì mà mày khóc, dở người à!

Thế là nó dỗi, xin chuyển luôn chỗ sang bàn khác. Đùa chứ, tự nhiên học sa sút hẳn, điểm trung bình về ngay 4′ luôn, giờ nghĩ lại vẫn “cay” cái con dở “9’5” ấy.

lên cấp 3, Liên Xô tan rã, tiếng Nga ít người học nên nhà trường chuyển hết giáo viên tiếng Nga đi học cấp tốc Tiếng Anh về dạy .Khốn khổ các cô, tối thì lên giảng đường học cấp tốc, sáng lại dạy đôn đáo ôn bài để dạy lại đám học sinh “ba ngơ”. Có lúc đang học bài chào hỏi : Bạn có khoẻ không ? Có đứa giơ tay hỏi cô là:

-Em muốn hỏi : Bạn ăn cơm chưa? thì hỏi thế nào?

Thế là cô NỔI ĐOÁ lên đập rầm một cái xuống bàn rồi bảo:

-Sao cậu dốt thế hả? Tây người ta không ăn CƠM! Người ta ăn…súp…rõ chưa?

-Dạ, thế muốn hỏi “Bạn ăn súp…”

-“Súp” sang kỳ 2 mới học! Hỏi nữa tôi đuổi ra ngoài bây giờ!

Đấy, tôi cũng vì thế mà học tiếng Anh rất “khá” ….

Thê là lên đại học anh vẫn phải học Tiếng Anh nhưng cô giáo xinh quá lại chỉ lo ngắm không lo học nên có nói Tiếng Anh trôi chảy được đâu. Đúng hôm thi vấn đáp thì lại gặp thầy N “xồm”

– OE ĐỰT IU LÍP? (Where did you live?)

-Dạ, à…ừm

-OE ĐỰT IU LÍP? (Where did you live?) -Thầy cao giọng.

-À..pà dừn (Pardon?)

– OE ĐỰT IU LÍP? (Where did you live?) – Thầy gần như hét lên vì mất kiên nhẫn…

-Pà dừn…? (Pardon?) -Tôi lại trả lời …

-Ra, 2 điểm, khản cả giọng với cả cậu này!

-Em xin thầy ạ! Thầy cho em…

-RA NGOÀI! Tiếp theo!!!

Hết hồn với Tiếng Anh hồi học Đại học lai đến Tiếng Anh lúc đi làm. Lúc đón khách ở sảnh công ty nghe sếp nói Tiếng Anh chóang lắm :

-Hê lô, nai tu mit iu, pho lâu mi (Hello, nice to meet you, follow me!)

Cả đám Tây lũi cũi theo sếp như “tội phạm” , không nói được câu nào vì Sếp chào và ra lệnh trong cùng một câu . Vào phòng họp, sếp đứng lên giới thiệu dự án anh em ngồi dưới càng “choáng “hơn.

  • Dít i dờ Xê Tê bốn, ôi chết quên, XI TY BỐN chứ nhỉ? Ôi không phải, à..dít i dờ XI TI pho (This is CT4!)

Tây gật lia lịa, anh em trợn hết cả mắt lên.Sếp lại tiếp

  • ít hét (it has) …hét…MƯỜI HAI là gì chúng mày nhỉ??? – Sếp đột ngột hỏi anh em nhân viên đang “há mồm” ngồi dưới:

-Theo lờ vờ ạ! (Twelve) – Anh em hốt hoảng nhắc sếp..

-Ô kê, ít hét – theo lờ vờ (It has twelve levers!)

Tây vỗ tay rầm rầm, anh em lại đơi sếp nói tiếp, sếp lại nói:

-Thôi, thằng nào biết Tiếng Anh thì bảo là đợi thằng phiên dịch về rồi mình họp. Đau hết cả “mồm”.

Tôi còn sếp nữa, sếp là Phó Tổng Công ty . Hôm đưa đoàn sang Singapore tìm kiếm cơ hội hợp tác , ngồi ăn với đối tác, sếp giới thiệu đoàn chúng tôi:

  • Dít i dờ Long, Dít i dờ Hải, Dít i dờ Hoa, Dít i dờ Toàn, Dít i dờ Hương…

Cha người Sing thấy sếp “Dít i dờ” gần 15′ chưa hết thành phần liền nói bằng Tiếng Việt:

-Thôi anh T ơi, anh nói Tiếng Việt đi em nhờ.

Mà thôi, kể chuyện vui với các bạn vậy chứ ngoại ngữ thật sự là rất quan trọng với bất kì nghề nghiệp nào, nhất là khi chúng ta ra nước ngoài, có thể nó ảnh hưởng trực tiếp tới đánh giá của người nước ngoài về dân mình…”

Tuy nói vui “ngoại ngữ ” là môn “ngại nghĩ ” nhưng không đơn giản tẹo nào, đến là sếp trong câu chuyện cũng “toát mồ hôi” khi gặp đồng nghiệp Tây nên chúng ta thấy ngoại ngữ ngày càng quan trọng. Để tránh nhìn thấy người nước ngoài như nhìn thấy “cọp” thì đành cố gắng trau dồi thôi chứ biết sao giờ ! 😀

CƠM VĂN PHÒNG

“Lâu lắm rồi tôi không chửi bậy, chắc phải mấy tiếng rồi, nhưng không thể chịu được cái cách làm ăn của cái bọn làm cơm văn phòng ở Khu đô thịn X này nữa:

-Chúng mày kinh doanh hay trấn lột thế hả?

Xin lỗi các bạn chứ con giun xéo mãi cũng quằn! Sức chịu đựng của con người cũng có giới hạn thôi chứ! Để tôi kể cho các bạn nghe nhé.

Hôm trước tôi gọi món Cơm rang thịt cháy cạnh , nó mang ra một đĩa cơm tôi chả nhận ra món gì ?Nhìn kỹ mới thấy đúng là thịt rang , nhưng không chỉ các cạnh nó rang cháy mà thậm chí các mặt nó cũng…cháy. Thế là tôi nhẹ nhàng hỏi thằng phục vụ :

-Mày mang cho anh cái gì thế này?

Thằng phục vụ nó bảo:

-Xin lỗi anh nghĩ em là ai vậy? Bồi bàn hay là nhà hoá học?

  • Sao mày rang thịt cháy đen thui thế này? -Tôi điên tiết

-Anh gọi thịt rang cháy cạnh đúng không? -Nó hỏi lại tôi.

-Đúng!

-Rang cháy cạnh thì bên cạnh nó cũng phải cháy chứ ạ?

-!!??

Hôm khác tôi đổi món, tôi gọi món Trứng đúc thịt .Nhưng tôi ăn mãi chả thấy thịt đâu , tôi lại hỏi thằng phục vụ:

-Anh gọi trứng đúc thịt mà anh ăn hết cả trứng vẫn chưa ăn đến thịt là asao mày?

Thằng phục vụ nó trả lời:

-bọn em đang có chương trình vui chơi có thưởng với nhan đề : Truy tìm MIẾNG THỊT !Nếu khách nào ăn trứng đúc thịt mà cắn được vào miếng thịt sẽ được thưởng thêm một đĩa trứng đúc thịt tương tự!

-Ôí giời! Thế có bao nhiêu khách trúng thưởng của chúng mày rồi?

-Em không biết, nhưng ngay cả cái thằng đầu bếp của bọn em nó còn ăn không trúng!

-!!???

Hôm sau tôi lại gọi món Thịt kho TÀU, lúc nó mang đĩa cơm ra tôi nhìn nó chả khác gì cái bát chè ĐỖ ĐEN, tôi hỏi nó:

-Bọn mày làm thịt kho TÀU thế quái nào đen thui thế này?Mẹ anh kho khắc lắm.

-Mẹ anh người Trung Quốc à?

-Không.Ts mày! Mẹ anh người Việt Nam 100%.

-thế thì giống thế quái nào được . Bên TÀU nó kho thịt thế này đấy anh ạ.

Rồi tôi lại chuyển sang món Sườn nướng than hoa. gớm khốn khổ, có ăn miếng sườn con con mà tôi vất vả đến nỗi phải gọi thằng phục vụ ra rồi hỏi nó:

-Nhà hàng mày có cái rìu bổ củi nào không?

-Ôí giời, để làm gì hả anh?

-Để tao chặt cái khúc SƯỜN của chúng mày chứ làm gì!

-!?!?

À, còn cái món Cá diếc kho tương của chúng nó mới đạc biệt chứ, sao chúng nó nuôi cá giỏi thế, cá gì mà 50% cơ thể là ĐẦU. Thôi thì 50% thịt là tốt rồi, gạt xong lớp vẩy thì thấy con cá bé xíu còn sót lại coi như mất 10% nữa, thế mà gỡ đôi con cá gặp ngay cái xương sống không thể ăn được mất tiếp 10%. Thôi cũng tạm, định đưa lên mồm ăn ngay thì tí hóc với đám xương vây lưng 5%. Thôi thì chúng mày cũng để tao ăn nốt 25% này chứ! Định bỏ vào mồm ngay không gió thổi bay thì ngay lập tức nhìn thấy có cái gì đen đen xoăn xoăn. Ôi thôi chết cái bọn này rồi.. Tôi lập tức gọi thằng chủ quán ra chỉ cho nó rồi nói:

-Lông gì thế này hả mày?

-Anh để em cầm lên em..xem!

-Thôi không phải cầm ,mày định thủ tiêu tang chứng à? Cứ để nguyên đấy tao với mày cùng chơi Chiếc nón kỳ diệu! Nghe tao hỏi đây:Có 1 chữ L đúng không?

-Dạ không!

-Hay chữ..B!

-Dạ cũng không!

-Thế chứ gì hả cái thằng này?

-Chữ N ạ!

-Là cái quái gì?

-Dạ, NÁCH ạ!

-Ôi định mệnh! Mày gọi thằng đầu bếp ra đây anh lậy nó 1 lạy! ít ra nấu ăn chúng mày cũng phải bắt nó mặc áo vào chứ!?!?…”

Những câu chuyện hài, dài kỳ không hồi kết với các quán ăn, quán cơm chưa bao giờ làm chúng ta thất vọng. Nào là đậu phụ lướt sóng, cá mập tí hon, rồi thỉnh thoảng một vật thể đen đen quăn quăn vô tình rớt vào khiến các thực khách “xám hồn” và phải vắt óc chơi Chiếc nón kỳ diệu thì mới phát hiện ra đó là LÔNG GÌ 😀

Rồi những mẩu chuyện từ chuyện đồng nghiệp, chuyện vợ con, chuyện nhậu nhẹt.. xung quanh tác giả cúng được mô tả qua lăng kính hết sức hài hước, dí dỏm, duyên dáng khiến chúng ta cười không ngớt. Cuốn sách hài hước này xứng đáng là một cuốn truyện hài hước đánh bay stress mà mỗi người nên sắm cho mình để thư giãn trong cuộc sống.

>> Đặt sách tại: https://shorten.asia/BCQaM8ts

Đặt sách tại TIKI: https://shorten.asia/vTppamV7

>> Mua Combo 2 cuốn: Cuộc Sống Rất Giống Cuộc Đời + Cuộc Sống Đếch Giống Cuộc Đời: https://shorten.asia/fAafye13

Nga Nguyễn

Liên hệ đặt bài/ xem portfolio qua gmail: ngathanh2703@gmail.com

Hoặc Fanpage: https://www.facebook.com/reviewsachvamarketingonline

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Review sách “Cũng là “TIẾNG EM” mà lạ lắm ” : Thoát mác “người tối cổ” với phiên bản siêu cấp hề hước của “TỪ ĐIỂN TIẾNG EM”!!!

Review sách “Đường về nhà”: Hành trình dũng cảm,táo bạo của một cô gái nhỏ đạp hơn 3000 cây số từ Bắc Kinh về Hà Nội

Review sách “Chiến binh cầu vồng”: Giáo dục đã thắp sáng khát vọng, mong ước của những đứa trẻ nghèo đảo Belitong như thế nào?

Review sách “Lâu đài bay của Pháp sư Howl”:Liệu pháp sư Howl có hóa giải được lời nguyền đã biến Sophie thành một bà lão già nua, xấu xí

Review sách “Ngồi khóc trên cây”: Số phận đôi khi sẽ thử thách chúng ta theo những cách rất đặc biệt

Review sách “Trải nghiệm khách hàng xuất sắc” : “Gót chân Asin” của nhiều doanh nghiệp và những bí quyết chạm đến trái tim khách hàng bằng trải nghiệm

Review sách “Hạnh phúc là”: 500 gợi ý để sống trọn từng giây

Review sách “Ý tưởng này là của chúng mình”: Quảng cáo vui lắm, rảnh vô làm chơi !

Review sách “199 mấy hồi ấy làm gì?”: Du hành trở lại những năm chín mấy với những kỷ niệm tuổi thơ đáng yêu, hồn nhiên.

Review sách “Bàn có năm chỗ ngồi”: Tình bạn trong sáng hồn nhiên những năm tháng tuổi học trò tươi đẹp

Blog review sách hay – Review sách hay và Cung cấp các kiến thức về Marketing