review sách lê la từ nhà ra ngõ - làn - blog review sách hay

Review sách “Lê la từ nhà ra ngõ” : Những mẩu chuyện cực dễ thương từ nhà ra ngõ nuôi dưỡng tâm hồn của bạn

Những mẩu chuyện gia đình dễ thương cảm động đến những câu chuyện xung quanh cuộc sống tạo nên cuốn sách nhẹ nhàng, chân thành nuôi dưỡng tâm hồn. Khám phá ngay cuốn sách “Lê la từ nhà ra ngõ ” của tác giả Làn thôi nào.

“Mùi của người thương

Những người thương nhau nhiều người ta thường nhận ra nhau bằng mùi.

Thương nhau , đến mức những mùi không dễ chịu cũng thành mùi thương.

Ngày bé, thích ôm chầm lấy mẹ. Mùi áo mẹ thơm, mùi cổ mẹ thơm, mùi tóc mẹ cũng thơm lừng. Rúc vào lòng mẹ , hít lấy hít để . Bố kể, hôm nào mẹ đi làm đêm , bố phải mặc áo mẹ , có mùi mẹ con mới yên tâm ngủ.

Bố lúc nào cũng ấm sực. Bố có mùi hơi ngái của dầu máy, phảng phất mùi khói thuốc. Bố có mùi kem cạo râu hơi bạc hà mát lịm. Mùi của bố lạ lắm, khó diễn tả ghê gớm, là cái sự pha quyện thân quen. Khoác áo bố, ấm hơn tất cả các loại áo trên đời.

Mùi của bà. Bà có mùi bồ kết, đôi khi thoang thoảng mùi khen khét của khói. Tay bà có mùi đất, đôi khi là mùi con Su mới được bà ôm , mùi cám bà bốc cho đàn bồ câu, mùi quả bưởi bà mới bóc.

Mùi của em bé thơm thơm, mùi ngậy ngậy , muốn cắn 1 miếng nhưng không nỡ nên nhẹ nhàng dừng lại ở cái hôn. Mùi 1 em bé, hít hà cả ngày sẽ thấy miệng mỉm cười mắt lim dim.

Mùi là cái gì đấy đặc trưng vô cùng . Những người thương yêu nhau nhiều người ta thường nhận ra nhau bằng mùi. Thương nhau, đến mức những mùi không dễ chịu cũng thành mùi thương. Thương nhau, đến mức những mùi không dễ chịu cũng thành mùi thương. Lâu lâu không gặp, ôm 1 cái, hít hà cái mùi quen tự dưng bao nhiêu yêu thương lại ùa về.”

Khi người ta thương nhau, mùi có ra sao cũng hoá quen thuộc. Mùi của bà, mùi của em bé, mùi của bố và mùi của mẹ… tất cả đều quen thuộc đến mức thân thương . Xa là nhớ cái mùi đấy, khi người thân về mùi hương quen thuộc cũng ùa về mang theo mùi hương quen thuộc về. Mùi của yêu thương , mùi của tình thân, mùi của gia đình.

” Anh có đầu hàng không?

Anh mồ côi bố từ nhỏ xíu, 1 mình mẹ nuôi hai anh em.

Hồi đi học anh học kém lắm, yêu đương chằng chịt , đánh nhau liên miên. Hiếm có năm nào mà anh không phải thi lại. Anh học ở cái lớp nghịch quấy nhất trường và anh lại là thành phần nghịch quấy nhất cái lớp ấy. Học sinh cá biệt dăm bữa mẹ lại bị gọi lên làm việc 1 lần.

Thi tốt nghiệp xong, anh đội ông bạn cùng bàn lên đầu vì nhờ ông anh ấy mà anh đỗ được tốt nghiệp. Anh thi đại học, thi cho vui thôi chứ kì vọng gì . 10 điểm 3 môn, tính cả điểm cộng, bằng tỷ lệ ngẫu nhiên nguyên bộ! 17 tuổi, anh vào Sài Gòn học cắt tóc. Học nửa năm, tay trắng đi tàu hoả về nhà, mở 1 cái salon nho nhỏ. Nhiều người chê lắm, nói là loại lông bông , nghề ngỗng đú đởn chẳng ra gì.

Chẳng biết anh cắt tóc đẹp không, vì tớ không có chuyên môn để đánh giá . Nhưng anh làm tỉ mỉ, cắt tóc cũng chải lên chải xuống cẩn thận từng sợi từng lọn một, rồi chụp ảnh đẹp . Facebook của anh trở nên nổi tiếng trong cái thành phố ti ti quê tớ. Khách muốn được anh cắt phải đặt trước vài ngày. Anh cứ bận luôn tay luôn chân. Cái salon nhỏ tí cơi nới từ nhà tập thể cũ kĩ lúc nào cũng tất bật từ sáng tới đêm khuyu.

Nửa năm sau, anh thông báo đổi cơ sở, không làm ở cái salon tí ti kia nữa. Người nhà ai cũng mắng vì đầu tư bao nhiêu tiền vô đây, mới được vài tháng đã bỏ, nhà có không làm lại đi thuê. Anh xích mích với mẹ, với người nhà. Nhưng vẫn dứt áo đi. Anh làm tóc, chị người yêu làm lông mày, mi, môi. Hai người làm chung cái tiệm mới, không to lắm, vẫn tối om om nhưng đông nghịt khách, nổi tiếng rần rần trên Facebook.

Mọi người phản đối , bảo anh tồ lắm, chị người yêu thì khôn khéo, anh sẽ bị dắt mũi mất thôi. Anh xin lấy vợ , khi anh 22 tuổi. Mọi người nói tiền nong không có tự dưng lấy vợ. Đám cưới vẫn vui nhưng không mấy ai tin tưởng vào hạnh phúc của anh chị . Anh chị thuê cơ sở mới có 3 tầng, khang trang cực! Anh chị làm cơ sở 2 vất vả lắm. Đầy tháng con Cún là chị lội đi làm. Chạy qua chạy lại giữa 2 cơ sở cách nhau 25km.

Rồi mua ô tô lần 1. Đổi ô tô lần 2, đổi ô tô lần 3. Rồi khai trương lần 1, mua nhà lần 2, mua nhà lần 3, lần 4. Năm nay anh 25 tuổi. Nhà lầu, xe hơi, vợ đẹp, con xinh, chuẩn bị đón thêm đứa nữa. Giờ thì người ta không ngờ vực, băn khoăn về anh, về chị nữa rồi. Ai cũng có 1 khúc cuộc đời mệt mỏi , thậm chí nhiều lúc khó khăn vất vả . Có người chọn bỏ cuộc, chấp nhận số phận , có người chọn cố gắng để vượt qua, bới tung cỏ cây hoang dại để vươn lên.

Tớ không thích câu “chấp nhận số phận”. Tớ nghĩ đó là tư tưởng đầu hàng. Trước đây chẳng bao giờ tớ nghĩ thần tượng anh , tớ chỉ đội anh lên đầu mỗi khi tớ bị bắt nạt, anh tớ hơn tớ 1 tuổi, mách anh để anh cảnh cáo tụi kia . Giờ thì cậu học sinh bảnh choẹ ngổ ngáo năm 17 tuổi ở lại rồi. Thế giới của anh giờ sáng khác rồi! Kể cả cái thế giới sáng khác ấy hẳn cũng nhiều khó khăn. Nhưng anh cũng sẽ vượt qua được thôi, vì anh không đầu hàng.”

Nếu ngày xưa người anh đầu hàng thì đã không có cơ ngơi khang trang, vợ đẹp con khôn ở tuổi 25. Nếu ngày xưa anh bỏ cuộc vì họ hàng, bạn bè chê cười thì đã không có ngày hôm nay. Nếu ngày xưa anh nghe mọi người không lấy chị thì đã không có người phụ nữ tần tảo bên cạnh cùng anh đi qua khó khăn của cuộc đời. Chỉ bởi 1 câu “không bỏ cuộc” đã biến một chàng trai ngổ ngáo xưa kia thành một người đàn ông đầy bản lĩnh và sự thành công được mọi người công nhận.

“Lòng tốt như 1 cái vòng

Có 1 lần vật vã ở sân bay, điện thoại bị sét đánh chập đêm hôm trước , mọi thông tin về giấy tờ bay, tài khoản thanh toán đều trong điện thoại. Sau 1 đêm mất ngủ , tớ như gã gục ở sân bay, tiền mặt không có, mã số đặt chỗ, vé máy bay trong con điện thoại ngỏm củ tỏi , đói meo, chóng mặt… Đến giờ bay tới nơi mà vẫn chưa có các xử lý. Mệt mà không muốn nghĩ nữa, cứ lả đi. Có 1 người tốt, anh tra cứu thông tin, anh mua cho đồ ăn. Hôm ấy lên được máy bay, hàng ghế cuối cùng còn 3 ghế trống, tớ nằm dài ra ngủ 1 mạch từ khi máy bay cất cánh đến khi chuẩn bị hạ cánh. Xuống tới nơi, có 1 tí sức rồi, anh giúp tớ liên hệ xe về nhà, anh cho thêm tiền đi đường.

Tớ ghim anh đó, luôn nghĩ là mình mắc nợ người ta, tìm mọi cách để trả. Sau này gặp, gửi anh cái này cái kia anh không lấy. Anh bảo:

  • Anh giúp e chứ có cho em nợ đâu mà trả. Em để đó mốt giúp người khác.

Có 1 lần , lạc đường ở Long An đi Tiền Giang. Xe máy 1 mình, trời hơi tối, điện thoại sắp hết pin, bắt đầu hơi sợ. Dừng lại ăn 1 bát hủ tiếu gõ để bình tĩnh và hỏi cho ra đường xá, 1 anh xe tải nói:

-Mầy lạc tới 30km rồi em ơi, giờ không sợ thì cho xe lên thùng xe, anh đèo sang bên đó, còn sợ thì chạy theo xe anh, anh không lừa em đâu, coi như a đi vòng 1 đoạn,

Mình hơi cả nghĩ nên chạy theo thôi, giữ liên lạc với người quen , đi được 1 đoạn ngắn anh ghé qua vựa trái cây, lấy 20kg hoa quả thập cẩm, chia cho mình 1 nửa bảo “tao cho em đấy.” Mình xin số để trả ơn, anh bảo:

– Rảnh thì tao giúp chứ ơn nghĩa gì mầy ? Đống hoa quả ấy mà thấy ai lang thang thì cho họ trái giùm tao nha.

Mới đây mình giúp 1 con nhỏ chuyện bé ti. Nó cảm ơn 100 lần, cứ hỏi sao chị tốt với em thế? Mình bê nguyên xi để trả lời con nhỏ:

-Chị giúp e vì chị giúp được! Em không cần phải làm gì trả chị hết. Mốt em gặp ai khó, ráng giúp đỡ người ta.

Lòng tốt nó như 1 cái vòng . Ai đó tốt với cậu, cậu nhận và đem tặng cho người khác, người ta sẽ nhận và lại gửi gắm đi. Rồi nó sẽ là 1 cái vòng rộng ơi là rộng . Cậu sẽ là 1 mắt xích của cái vòng đó.

Việc của mình đôi khi không phải bằng mọi giá để quay lại cái mắt xích bên trên, mà là nối thêm 1 mắt xích nữa . Và tuyệt đối đừng để mình là mắt xích cuối cùng.”

Cho đi là nhận lại , nhiều người người ta “ngộ ” lắm, cứ cho đi rồi không mong nhận lại gì. Còn khuyên mình giúp những người khác đi để nhân rộng vòng tròn làm việc tốt ra để mọi người cùng giúp nhau để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn, ấm áp hơn. Cho đi là còn mãi.

Với giọng văn tự nhiên, sống động, chân thật và đầy cảm xúc. Cuốn sách như một cuốn nhật ký vui tươi, xúc động và dễ thương kể lại hành trình của Làn từ nhà ra ngõ với những kỷ niệm xinh đẹp, với gia đình dù chỉ bình thường thôi nhưng mọi người hạnh phúc, quan tâm nhau; với những người xa lạ và câu chuyện cảm động về tình người khiến chúng ta thêm yêu về cuộc sống. Cô gái muốn lan toả sự đáng yêu này từ sự hạnh phúc với gia đình bé nhỏ, hạnh phúc trong từng hành trình trưởng thành trong cuộc sống để truyền đến thông điệp ” Dù cuộc sống có ra sao, hãy tiếp tục sống vì những điều tốt đẹp vẫn còn hiện hữu xung quanh chúng ta và hãy luôn tích cực với cuộc đời để khám phá cuộc sống muôn màu muôn vẻ.”

LINK ĐẶT SÁCH

-Tiki: https://shorten.asia/GraUTcF4

-Shopee: https://shorten.asia/2XD78tsQ

Fahasa: https://shorten.asia/QaEWfFh1

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Review sách “Cũng là “TIẾNG EM” mà lạ lắm ” : Thoát mác “người tối cổ” với phiên bản siêu cấp hề hước của “TỪ ĐIỂN TIẾNG EM”!!!

Review sách “Sói Đội Lốt Cừu “: Lột mặt nạ kẻ hiếu chiến ngầm và các thủ thuật thao túng tâm lý của họ

Review sách ” Ra bờ suối ngắm hoa kèn hồng”: Thế giới động vật tràn ngập tình yêu trong khu vườn nhỏ xinh

Review sách ” Sài Gòn chọn nhớ những điều thương”: Cách chúng ta cùng nhau vượt qua đại dịch

Review sách ” Tâm lý học – Nghệ thuật giải mã hành vi”: Tiết lộ bí mật Thuật đọc suy nghĩ giúp thấu hiểu lòng người, phá tan phòng tuyến tâm lý con người

Review sách ” Lì quá để nói quài”: Tiếng lòng của anh chàng “khó ở” nói hộ mọi người những điều khó đỡ

Review sách “Uả? GenZ” : Cuốn sách chống “tối cổ” cực hài hước về gen Z

Review sách “Chỉ về nhà để ngủ” : Dành tặng những người trẻ đang đi tìm lại chính mình, tìm lại bình an trong cuộc sống hối hả ngày nay

Review sách ” Chuyện nhỏ Sài Gòn bao nhớ” : Sài Gòn ơi sao mà thương đến thế!

Review sách ” Những ngày ấu thơ” ” Là tuổi thơ mà sao cơ cực, nghiệt ngã đến thế

Review sách “Tìm em nơi anh”: Bởi vì ở đó luôn là anh

Review sách “Ngồi khóc trên cây”: Số phận đôi khi sẽ thử thách chúng ta theo những cách rất đặc biệt

Review sách “Bàn có năm chỗ ngồi”: Tình bạn trong sáng hồn nhiên những năm tháng tuổi học trò tươi đẹp

Blog review sách hayReview sách và Cung cấp các kiến thức về Marketing