Review sách “Làm bạn với bầu trời: Lan tỏa lòng nhân hậu, lạc quan yêu đời từ một “thiên thần” có thật

Với sự trở lại ấn tượng từ tác giả viết cho “tuổi thơ” Nguyễn Nhật Ánh sẽ giúp chúng ta sống lại những năm tháng êm đềm của tuổi thơ, của tình bạn, của tình cảm gia đình, của những ước mơ, tấm lòng nhân hậu và một câu chuyện về một “thiên thần” sẽ làm bạn thêm yêu cuộc sống này qua cuốn sách Làm bạn với bầu trời 

 
Câu chuyện mở đầu với điểm nhìn của người kể ở ngôi thứ 3 số ít, vẫn là điểm nhìn quen thuộc trong những câu chuyện của tác giả để người đọc cảm thấy gần gũi, thân thuộc, như được sống trong câu chuyện – ở đây là nhân vật Lam.
 
Lam có một người bạn thân tên là Nghị, do hai đứa chơi thân với nhau và 2 đứa lại ở cạnh nhà nhau. Trong một lần tình cờ, Nghị hỏi “tôi ” có nhớ xem phim từ năm mấy tuổi không? Lam nói có nhớ đã xem 1 bộ phim về thợ lặn. Người ta thả thợ lặn vào chiếc lồng sắt rồi thả xuống nước, rồi vớt lên sau đó lại thả xuống…. Sau đó, Nghị rủ Lam về nhà chơi và nhân vật chính của câu chuyện xuất hiện, đó là Tèo.
 
” Tèo năm nay tám tuổi, nhở hơn tôi và Nghị hai tuổi. Đó là một thằng nhóc mặt mày sáng sủa, không có vẻ gì là đứa trẻ nhà quê dù từ bé đến giờ nó chỉ sống ở nông thôn.
 
Khi tôi theo thằng Nghị về nhà nó, Tèo vẫn nằm trên giường. Nó mặc chiếc áo ngắn tay màu đỏ đã ngả màu gạch cua và một chiếc quần cộc màu xám dài tới gối. Tèo kê đầu lên hai chiếc gối xếp chồng lên nhau, ánh mắt đang lơ đãng nhìn qua cửa sổ.”
 
Tuy nhiên khi Lam hỏi tại sao Tèo lại không ngồi dậy được, Nghị mới hé lộ sự thật Tèo bị ngã từ trên cầu xuống xuối. Khi đó con suối đang vào mùa khô, con suối cạn trơ sỏi đá. Cú ngã đó đã làm cột sống Tèo bị thương nặng và từ đó Tèo nằm một chỗ.
 
Từ đó, chiều nào “tôi” cũng sang nhà thằng Nghị để chơi với Tèo. Tình bạn đã chớm nở giữa một cậu bé 10 tuổi và một cậu bé 8 tuổi đang phải nằm một chỗ nhưng cực kỳ dễ thương, thú vị và khiến người khác muốn bầu bạn, gần gũi. Tèo rất thích chơi trò đố nhau với Lam, có lần Tèo hỏi chân để làm gì rồi tay đề làm gì khiến Lam bối rối vì những câu trả lời rất thú vị từ Tèo.
 
Khi rảnh Tèo lại lấy sách có tranh ảnh sặc sỡ, cuốn tập vẽ để đi qua những phút giây buồn tẻ nằm trên chiếc giường. Tèo còn gợi ý Lam mang sách Toán sang đây nếu có bài khó để nó giải hộ mặc dù Tèo chỉ mới học lớp ba và Lam đã học lớp 5. Điều đó khiến Lam đôi chút nghi ngờ vì sao làm sao một đứa trẻ có thể làm toán lớp 5 trong khi chưa hề đụng đến chương trình học lớp 5 được.
 
Nhân vật tiếp theo xuất hiện trong câu chuyện là Hằng, bạn thân của “tôi” và Nghị. Khi nghe tin Nghị có 1 đứa em, Hằng “háo hức mò tới xem mặt.” Khi đến thăm Tèo, Hằng tặng cậu bé một con chuột  bằng nhựa. Tèo nhận nhưng nghĩ ngay đến người anh ruột ở nhà của mình là anh Tí chưa có đồ chơi như thế này bao giờ. Một tấm lòng biết sẻ chia, nhân hậu của một trái tim đẹp như pha lê của một cậu bé dù đang bệnh nhưng vẫn quan tâm đến người xung quanh.
 
Vị trí của Tèo nằm cạnh cửa sổ, tại đây nó có thể ngắm bầu trời, ngắm mây bay, ngắm những cánh chim, ngắm những hạt mưa rơi.
 
Nói một chút về hoàn cảnh của Tèo, khi nó bị ngã, mẹ Tèo đã phải mang Tèo lên nhà Nghị để chữa bệnh sau cái ngày ba Tèo say rượu làm ngã Tèo rồi không biết đi đâu biền biệt mà chưa thấy về. Từ khi có Tèo, Lam và Hằng chăm đến nhà Tèo để chơi với cậu bé, đồng thời tụi bạn cũng kéo đến đòi xem thằng Tèo. Bởi vì ở thị trấn này chưa có đứa trẻ nào phải “nằm một chỗ” và đó là một “sự kiện ” lạ đối với lũ trẻ.
 
Khi lũ trẻ đến, Nghị yêu cầu chúng phải “mua vé” hoặc không thì nộp đồ ăn, đồ chơi. Vậy là thằng Cường thì trái quýt, Thằng Hào thì  thỏi kẹo cao su, con Diệu thì chùm dây thun để được vào thăm Tèo. Tuy nhiên khi bọn trẻ muốn đụng vào người Tèo, Nghị ngăn cản vậy là “trận khẩu chiến ” nổ ra khi bọn trẻ muốn đòi lại những thứ đã đưa cho Nghị khi “mua vé” và chỉ kết thúc khi Tèo yêu cầu Nghị trả lại đồ cho mọi người. Ngạc nhiên thay, lũ trẻ không đòi lại nữa mà muốn tặng cho Tèo.
 
CHÚ VỊNH 
 
Chú Vịnh là chú của Lam, con út trong gia đình có 3 anh em. Chú Vịnh được miêu tả là người ” Chú Vịnh người mảnh khảnh, dáng dấp thư sinh nhưng rất khéo tay. Chú làm lồng đèn rất đẹp.
 
….. Chú làm gì cũng đẹp nhất. Vì chú mê chơi nên chú bỏ học sớm, nghỉ ngang khi đang học lớp Mười một.”
 
Bà “tôi” hay lắc đầu không biết bao giờ chú Vịnh mới lấy vợ mà ham chơi quá, nhưng khi chú trót thương cô Đài thi cô lại đi lấy chú Qùy.
 
Hồi cô Đài chưa theo chồng,  tối  nào chú Vịnh cũng sang nhà cô Đài chơi và dắt “tôi” theo, đáp lại những tiếng rì rầm của chú Vịnh là tiếng đạp máy may rào rảo của cô Đài. “Tình địch”của chú Vịnh là chú Hào, người cũng theo đuổi cô Đài và cô chẳng thương ai và chú Hào ngày nào cũng rên rỉ bài hát “Gặp nhau làm ngơ”.
 
Cô Đài đi làm tạo quán ăn của dì Nhuận, trong một lần trả lương dì Nhuận đã trả thừa cho cô Đài nhưng không hề biết và cô Đài cứ đinh ninh rằng do mình làm tốt nên được thưởng. Cô Đài từ đó hăng say làm nhưng tháng sau lương lại trở về vị trí ban đầu, cô nghĩ hay do mình làm không tốt nên bị giảm lương. Từ đó suy nghĩ hay mình nấu canh mặn, thái thịt mỏng quá nên bị trừ lương, tiếng bước chân mạnh của bà chủ cũng làm cô để tâm. Qủa nhiên cô không chú tâm vào công việc đã làm dì Nhuận nhíu mày ” Dạo này đầu óc con để đi đâu vậy, Đài?.
 
Và lời nói đó như tuyên án, cô Đài bước ra sông và quyết chấm dứt cuộc sống của mình. May mắn thay, lúc đó chú Qùy đang trên đường về nhà và đã cứu được cô Đài khỏi lưỡi hái tử thần trong gang tấc. Sau đó chú Qùy và cô Đài đã lấy nhau. Lời bài hát “Gặp nhau làm ngơ” đã tắt trên môi chú Qùy và chuyển qua chú Vịnh.
 
Rồi khi chú Vịnh thương chị Nhàn, chị Nhàn trong một lần lượm củi khô bị rắn cắn cũng được chàng trai khác cứu và chú Vịnh tiếp tục bị thất tình lần 2.
 
THẰNG TÈO
 
Lại quay trở về với nhân vật chính của câu chuyện là thằng Tèo, ngoài tài kể chuyện cực hay, cậu bé còn có tài vẽ rất đẹp, có lần Tèo vẽ bầu trời đêm. Cậu bé ví những “cây đèn ” là các ngôi sao của bầu trời đêm bởi vì những ngọn đèn đó phải thắp lên thì lũ chim mới thấy đường bay.
 
Có lần Tèo vẽ cho Diệu và nó đạt điểm rất cao mặc dù bình thường Diệu vẽ không có đẹp và nhờ đó lũ trẻ nghĩ ngay ra Diệu đã nhờ Tèo vẽ hộ.
 
Tèo vẫn tiếp tục vẽ bầu trời, bầu trời của Tèo thật đẹp. Ở đó có mặt trời, máy bay, đàn chim cất cánh, khinh khí cầu và cả “tiên nữ”.
 
Tèo trả lời trong sự nghi ngờ của bọn trẻ là trên đời này có tiên nữ và cậu bé còn tin chính tiên nữ đẫ đỡ mình khi ngã xuống suối  không cho đầu cậu bé va vào đá. Nếu không Tèo đã chết rồi.
 
Một sự thật nữa lại được Nghị tiết lộ khi không phải ba Tèo làm ngã Tèo xuống suối mà do ba nó đạp xe, ba nó văng ra tấm sát mép tấm ván cầu, Tèo níu tay ba nó lại và theo đà đó nó bị lăn xuống xuối. Ba nó rất ân hận và quyết tâm đi tìm thầy thuốc thật giỏi về chữa cho Tèo.
 
Má của Tèo thực ra không phải dì Hảo như mọi người vẫn nghĩ mà là cô Hạnh – em của ba Tèo. Khi Tèo còn bé Tí cô Hạnh đã gửi Tèo về cho dì Hảo nuôi hộ mà không có sự chứng kiến của dượng Quế – ba Tí. Điều đó làm dấy lên sự nghi ngờ của ba Tèo là dì Hảo đi “Tằng tịu” với ai đó và đẻ ra Tèo. Dì Hảo không biết trả lời sao cho dượng Quế mặc dù đã giải thích Tèo là con của cô Hạnh, nhưng điều làm dì buồn hơn là so với Tí, Tèo bị ghẻ lạnh, đối xử không công bằng vì Tèo trong mắt dượng Quế lúc nào cũng là đứa “con riêng” không chính thức của vợ mình. Dượng hay gắt gỏng với Tèo , phạt nó dù lỗi nhỏ nhặt, bù lại Tí lại rất thương em, đó như một may mắn của Tèo.
 
Có lần Tèo hỏi
 
“- Vậy ba đánh em vì ba thương em hả anh?
– Chứ gì nữa.
– Nhưng ba đánh đau quá anh à. – Tèo sờ tay xuống mông, xuýt xoa – Em muốn ba thương em in ít thôi. Như vậy ba sẽ nhẹ tay hơn.
 
Nghe em nói mà thằng Tí rơm rớm nước mắt. Nó lớn hơn thằng Tèo bốn tuổi nên nó cũng khôn hơn. Ngay cả nó, nó cũng đâu muốn ba nó thương nó theo kiểu ba nó thương thằng Tèo. Nó chỉ nói để em nó vui. Tự nhiên, nó thấy ân hận. Nó có cảm giác như nó đang dối gạt em mình. 
 
Tí không dám đưa tay gạt nước mắt, sợ thằng Tèo biết nó khóc. Nó xốc thằng bé lên lưng, lếch thếch đi.”
 
Trong đôi mắt hồn nhiên của Tèo, anh Tí giải thích chỉ vì thương mà đánh Tèo, Tí không muốn em buồn rồi suy nghĩ nên đã nói dối ba nó đánh vì ba nó thương. Tèo chỉ ước ba ít thương nó sẽ đỡ bị đánh hơn, một đứa trẻ đáng thương nhưng vẫn vô tư, yêu đời và không hề biết giận ba.

Làm bạn với bầu trời - Tác giả Nguyễn Nhật Ánh
Làm bạn với bầu trời – Tác giả : Nguyễn Nhật Ánh
 
 
BÁC ĐỈNH 
 
Bác Đỉnh là anh của Dượng Quế, bác được học cao và đỗ tú tài lên thành phố học tiếp để lấy bằng cử nhân. Bác giỏi chữ nghĩa sau theo nghề báo, do không biết bất mãn ai mà bác không làm báo sống với gia đình em trai, năm đó Tèo 5 tuổi.
 
Bác tính tình ởi mở nên rất thích thằng Tèo, có lần bác Đỉnh cho thằng Tèo trái lê-ki-ma, Tèo ăn ngon lành nhưng cu cậu lại thích trái khế. Bởi vì khi cắt trái khế có hình ngôi sao. Rồi bác bắt đầu dạy chữ cho Tèo mặc dù thằng bé mới chỉ 5 tuổi
 
Bác dạy Tèo đánh vần chữ MẸ
 
” Mờ e me nặng mẹ 
 
Nhớ xưa con bập bẹ đánh vần 
 
Dùng tay quét lá trước sân
 
Ngôi bên cửa sổ tần ngần mẹ nghe 
 
Mờ e me nặng mẹ 
 
giờ con không còn bé nữa rồi 
 
Mẹ không còn sống trên đời 
 
Con ngồi con học ai ngồi nghe con? ” 
 
Lối dạy học kèm thơ xen lẫn nội dung bài học khiến lũ trẻ tiến bộ rất nhanh, Tí là anh Tèo mà vẫn thích cách dạy của bác Đỉnh và muốn học theo.
 
Thấm thoắt đã hết 1 năm, bác Đỉnh phải lên thành phố và Tèo buồn, khóc vì bác là người dạy nó học chữ, làm toán , thỉnh thoảng của bác Đỉnh chắc là sẽ rất lâu bác mới về. Trước khi đi, bác để lại tủ sách để hai anh em đọc.
 
Bác Đỉnh cũng nạt khi Dượng Quế nghĩ thằng Tèo là con riêng của vợ mình và nói xem mặt mũi của nó hao hao bác Đỉnh và dượng Quế. Thỉnh thoảng, dượng Quế lại len lén nhìn Tèo và thấy các chi tiết trên khuôn mặt nó giống của mình thật.
 
 
LẠI NÓI VỀ CHÚ VỊNH 
 
Chú Vịnh sau khi nhận được lời gợi ý của “tôi” liền sang thăm thằng Tèo vì được giới thiệu thằng bé này “siêu thông minh” và học đã hết chương trình lớp 5 chỉ nhờ anh chỉ dạy. Chỉ sau khi cầm cuốn “Nghìn lẻ một đêm” trên giường Tèo mà chú Vịnh đã nhận ra bác Đỉnh – người chủ năm xưa thuê chú Vịnh đi phát báo nhờ vết mực dây trên cuốn sách.
 
Sau khi gặp Tèo, cả con Hằng, thằng Nghị , tất cả những ai gặp đều yêu quý cu cậu Tèo, cả chú Vịnh cũng công nhận điều đó.
 
“Chú còn bảo nó là một đứa trẻ đặc biệt”
 
THẰNG TÈO 
 
Khi hỏi về ước mơ, Tèo đã ước mình biến thành “một con chó”. Vâng, bạn đọc không nghe nhầm, đâu, Tèo đã ước mơ trở thành một con chó vì chó không biết nói, khi đau không ai biết , đang buồn chuyện gì hoặc đang đau đớn vì ai vì nó không thể nào nói chuyện được. Nếu có “bạn”, nó sẽ bớt buồn. Cụ thể cu cậu muốn “bầu bạn” cùng con Vàng.
 
Từ khi chơi cùng Tèo, Lam học được rất nhiều thứ, biết quan tâm đến người khác, biết cảm nhận, nâng niu 1 bông hoa, yêu những chiếc lá… Cuộc sống xung quanh Lam như “được vẽ lại bằng một gam màu khác và giàu cảm xúc hơn, vì thế trở nên đáng yêu hơn.”
 
Tèo lúc nào cũng nói món ăn của mẹ là ngon nhất với thái độ vui vẻ, Lam đã phải hỏi lại liệu mẹ nó nấu ngon có thật không và Tèo trả lời rằng chắc chắn có. Và cậu chàng còn khẳng định lại rằng “Chắc tại em thương mẹ em.”
 
Sau đó , Lam về nhà nói rằng “Dạ, ngon mẹ à” khi được mẹ hỏi món ăn hôm nay có ăn được không. Khi đấy Lam mới để ý “những giọt mồ hôi rơi trên trán mẹ” ” bà nhìn tôi bằng ánh mắt long lanh.”
 
Đúng với câu nói “Chơi với bạn tốt như vào vườn hoa 
                              Khi đi ra hương thơm còn vương vấn” 
 
Nhờ câu nói đó Lam đã nhận ra mình thương mẹ thật nhiều, thương những vất vả của mẹ để nuôi mình khôn lớn như ngày hôm nay. Đó cũng là một trong những giá trị nhân văn cao đẹp được tác giả Nguyễn Nhật Ánh lồng vào mỗi câu chuyện để chúng ta thêm yêu quý, trân trọng gia đình của mình nhiều hơn.
 
Không chỉ giúp Lam khám phá tình cảm của mình với mẹ, Tèo còn giúp Lam nhận ra tình cảm của mình với Hằng. Tèo nói “Chị Hằng thích anh đó.”
 
Vì lâu Hằng khôn nhìn thấy Lam mặc áo ca rô đỏ trong câu chuyện Hằng tâm sự với Tèo. Rồi Lam phủ nhận không thích Hằng. Tèo thêm vào “Vậy hôm chị Hằng bị ốm phải đưa lên thành phố, ai len lén chùi nước mắt trước mặt em?” Lam xấu hổ thốt lên
 
“- Tao đập mày nghe Tèo.”
 
Rổi Tèo cũng thú nhận có thích 1 cô bạn cùng lớp nhưng chỉ …. 2 tuần thôi.
 
Xen lẫn giá trị tình cảm gia đình là tình yêu tuổi trẻ, nó rất dễ thương, tình yêu đầu đời dung dị, mang chút ngốc nghếch, trẻ thơ, là thích nhau nhưng vẫn chối khi người khác hỏi. Chính những giá trị đó làm những tác phẩm của tác giả Nguyễn Nhật Ánh rất dung dị, rất đẹp, rất đời thường và lãng mạn, bay bổng.
 
GIÔNG TỐ ẬP ĐẾN 
 
“Thằng Tèo dạo này yếu lắm con à.
 
Câu nói của chú Vịnh khiến tôi nín thở 
 
– Là sao chú?
 
– Không hiểu sao gần đây nó ăn thứ gì cũng bị ói ra.
 
 
….
 
– Có lẽ dì Hảo cố ý nói chệch đi cho thằng Tèo yên tâm. Chú nghĩ chẩn đoán của bác sĩ không phải như vậy. Thông thường, nếu mô tủy không bị ảnh hưởng thì chừng ba, bốn tuần thằng Tèo có thể từ từ ngồi dậy được. Trong trường hợp mô tủy tổn thương nhẹ, thằng Tèo cũng có thể vận động sau ba, bốn tháng. Đằng này nó nằm một chỗ cả nửa năm trời rồi.”
 
Khi được hỏi Tèo có qua khỏi không, chú Vịnh không trả lời.
 
“Tối đó, tôi chui vào xó tối giữa bức vách và tủ quần áo, ngồi khóc một mình. Bao giờ buồn bã, tôi cũng chui vào góc kẹt đó. Tôi ngồi thu lu trong góc tối, hai tay bó gối, mặc cho nước mắt lăn dài trên má. Tôi ngồi đó giữa miên man sầu muộn, mượn bóng tối để che giấu nỗi đau và để vỗ về chính mình.”
 
Rồi tất cả mọi người từ thằng Cường, thằng Hào, con Diệu mặt mày đều “buồn như đưa đám” khi nghe in thông báo về sức khỏe thằng Tèo. 2 ngày nữa bắt đầu nghỉ Tết nên lũ trẻ cũng nhao nhao đòi về cùng người lớn để về thăm Tèo. Ai ai cũng lo lắng cho sức khỏe của nó.
 
Con Hằng còn khóc lóc nói với mẹ, vì Tèo yếu quá nên nó sợ Tèo chết. Nói xong, nó “bật khóc huhu. Tiếng khóc của nó làm mẹ nó mềm lòng. Bà vuốt tóc con, dịu dàng :
 
– Bạn ấy không chết đâu. Con đi thăm bạn ấy đi.”
 
Bọn trẻ kéo nhau về quê thăm Tèo cùng người lớn trong nhà.
 
“Trò chuyện với bọn tôi một hồi, thằng Tèo nom đã bớt xanh xao. Sinh khí đã từ từ quay lại trên gương mặt đáng yêu của nó. Tôi ước gì các cô tiên sẽ thắp nến dưới da nó từng giây để tôi luôn nhìn thấy sắc hồng trên gò má nó như lúc này. Các cô tiên sẽ giúp nó chống chọi với bệnh tật như đã từng giúp nó sống sót khi rơi xuống lòng suối cạn  hôm nào. Ờ, nhất định những tiên nữ của thằng Tèo sẽ làm thế.”
 
Khi điều tồi tệ xảy ra, chúng ta thường bám vào những niềm tin về một thế giới huyền ảo nào đó có thể cứu người ta thương yêu. Trong trường hợp này là hình ảnh “tiên nữ”, Tèo luôn nói “tiên nữ” đã giúp Tèo khi tèo lăn xuống xuối. giờ đây, tiên nữ lại hiện lên khi bọn trẻ muốn một phép màu sẽ xảy ra và giúp Tèo khỏe lại nhờ các tiên nữ. Liệu phép màu có xảy ra hay không. Mời bạn theo dõi tác phẩm cực kỳ ấn tượng này nhé.
 
Dung dị, hồn nhiên, trong sáng, giọng kể sinh động, mượt mà, các nút thắt khéo léo, nghệ thuật kể chuyện lôi cuốn, hấp dẫn đưa chúng ta về với tuổi thơ êm đềm… đó chính là những điều đã làm nên tác phẩm tuyệt vời này. Hãy mang ngay cuốn sách này về và sống lại với tuổi thơ một lần nữa bạn nhé.

>> Đặt sách tại TIKI: https://shorten.asia/qrf55vtF

Liên hệ công việc, đặt bài qua gmail: ngathanh2703@gmail.com

Hoặc facebook https://www.facebook.com/ngangaSEO

Hoặc Fanpage: https://www.facebook.com/reviewsachvamarketingonline

 
Review sách “Thiên tài bên trái kẻ điên bên phải” Hâp dẫn, lôi cuốn , cuốn sách “hack não” khiến bạn đặt câu hỏi những người trong câu chuyện này là kẻ điên hay thiên tài?

 

 Review sách ” Bà nội Găngxtơ” : xung quanh món xúp bắp cải chán òm là một “bí mật động trời” về bà nội sẽ khiến bạn tò mò 

 Review sách “Tám năm có bao nhiêu hoài niệm?” : Chờ đợi đằng đẵng tám năm trời, vẫn một tình yêu sâu đậm

Review sách “Cô gái như em”: tình yêu kì lạ giữa một cô gaí Mỹ với chàng doanh nhân Ấn Độ sẽ dẫn bạn đến những tình huống li kì, thú vị 

Review sách “Thánh kinh dưỡng da”: Tổng hợp các tips chăm sóc da, dưỡng da siêu tiết kiệm để có làn da đẹp nhất ở bất kì độ tuổi nào 

Review sách mới “Đã qua rồi chẳng vãn hồi chỉ cần bước tiếp thôi”: Lắng nghe thật sâu bên trong bạn để cân bằng trong cuộc sống

Review sách “Kiếp nào ta cũng tìm thấy nhau”: Phải chăng chúng ta đã gặp gỡ nhau từ kiếp trước?

Review sách ” Năm thương, tháng nhớ, không ngày gửi đi” : Vui, buồn, giận hờn, tiếc nuối, mang chất nhạc,chất thơ vào trong từng câu chuyện tình yêu

Xem nhiều bài viết review sách hay tại : Blog review sách hay – review sách hay và kiến thức Marketing online miễn phí