Trong tình yêu, ai chẳng mong mình được hạnh phúc, được yêu. Ấy thế mà không, tạo hóa dành tặng cho con người trái tim biết yêu, nhưng cũng tặng cho con người những dằn vặt, tiếc nuối. Hãy cùng “Năm thương, tháng nhớ, không ngày gửi đi“ của tác giả Trịnh Nam Trân – Kỳ Anh khám phá đủ các màu sắc của tình yêu nhé.
THƠ TRỮ TÌNH
5.
(ước)
cho tôi làm kẻ du hành
đôi chân độc bước mong manh đường đời
cho tôi làm kẻ kiệm lời
mỹ từ ngọt nhạt không rơi vội vàng
cho tôi làm chiếc lá vàng
chẳng còn lo sợ ngày tàn héo hon
cho tôi làm mảnh trăng non
để còn sáng tỏ đường mòn ai đi
vậy mà…thành kẻ tình si
để mòn mỏi tan đi một đời.”
Đau khổ nhất trong tình yêu là làm một kẻ si tình. Người ta chấp nhận đúng là điều tuyệt vời. Nhưng gặp người không trân trọng mối tình đó, đớn đau , si tình cả một đời mà không nhận được một lời hồi đáp. Luôn nhung nhớ người ta nhưng người ta không nhớ đến mình há chẳng phải là đau khổ sao?
8.
Thấy Nàng lơi lả câu thơ
Tôi đây cứ ngỡ Nàng chờ tôi sang
Đến nơi mới biết lỡ làng
Ra Nàng viết tặng nhân gian đa tình.
Trường hợp này lại nói về một chàng trai yêu một cô gái, tưởng rằng nàng cũng yêu mình nhưng nàng không, nàng tặng nhân gian “đa tình ” chứ. Nhân gian đâu chỉ mình anh. Hiểu lầm , thẫn thờ, thất vọng đều có cả trong 4 câu thơ mang đầy tiếc nuối, trách móc nàng thật tế nhị, khéo léo.
9,
Hẹn nào dài nhất hỡi em ơi?
Có phải là khi đợi cả đời ?
Nếu thế thì anh cũng nguyện đợi
Đến tận cuối mùa lá thu rơi
Hẹn nào dài nhất hơĩ em ơi?
Anh ước chi sao chỉ một đời
Để ngày cuối cùng em vẫn biết
Đã gặp nhau được giữa trùng khơi.
Hẹn nào dài nhất hỡi em ơi?
Xin em hãy nói “đợi cả đời”
Chứ đừng hẹn nhau ở muôn kiếp
Biết tìm kiếp nào hỡi em ơi.
Đã có duyên gặp nhau và yêu nhau ở kiếp này xin hãy trân trọng nhau. Bởi vì chắc gì kiếp sau ta đã gặp được nhau mà chờ, mà đợi.
16.
anh chẳng màng em có là hoa
anh chẳng thiết em thiên kim ngọc ngà
anh chẳng lo lòng dạ em buồn bã
anh chẳng cần biết ai nữa
ngoài Nàng ra.
Một chàng trai si tình không quan tâm cô gái là ai, thân phận gì, khi yêu người ta chỉ nhìn thấy người mình yêu chứ chẳng mải mê đoái hoài những điều khác nữa. Khi yêu, chỉ nhìn thấy bóng dáng người mình yêu, chỉ cần nhìn thấy họ là đủ.
18,
my dear melancholy
gửi em , u hoài đẹp xinh
Dạo này em có mối tình với ai?
Có còn nghĩ chuyện dông dài
Để dù bên cạnh vẫn hai con đường ?
Anh dạo này vẫn bình thường
Vẫn đi dạo với vết thương ngày nào
Cái ngày lộng gió trăng cao
Em quên để lại lời chào trước khi…”
Mặc dù cả 2 đã chia tay, đã không còn liên lạc gì với nhau nhưng chàng trai vẫn yêu cô gái thắm thiết với danh xưng “my dear” mới ngọt ngào, đáng trân trọng làm sao? Chàng vẫn cứ thắc mắc “nàng thơ” của mình đang làm gì, ở đâu, vẫn còn nhớ đến những thói quen của nàng. Dù cho nàng đã để lại trong lòng chàng những vết thương, chàng vẫn hóm hỉnh “đi dạo” với nó . Chàng chỉ trách nhẹ sao nàng đi mà không nói một câu để nhân gian này để lại nhân gian này khắc khoải hình bóng một người nhớ một người.
![]() |
Năm thương, tháng nhớ, không ngày gửi đi – Trịnh Nam Trân – Kỳ Anh |
42,
mỹ nhân chẳng nở nụ cười
khiến cho quân tử cúi người chịu thua
nàng liền lập tức phân bua
“nam tử đừng cố bao mùa đợi mong
ý trung nhân có trong lòng
môi hồng chỉ nở khi trông thấy người.”
Trong mắt mĩ nhận đã có người thương , quân tử dù có làm gì đi nữa cũng chẳng thể động lòng người đẹp. Vì một người mà bỏ đi vạn người thương mình, đối với người mình thương thì đó là hạnh phúc, đối với người thương mình thì đã lỡ duyên 1 kiếp với hồng nhan.
TẢN VĂN
“Hạnh phúc”
“Ngày anh đi lấy vợ, tôi hỏi em có buồn không. Em ngửng mặt lên chỉ trả lời gọn lỏn : “Người em yêu hạnh phúc, em lấy cớ gì mà buồn .” Tự dưng nghĩ mà thương em , thương cho những người giống em. Đem hạnh phúc của người khác làm động lực cho chính mình. Tôi muốn nói với em thôi thì cứ buồn đi em, cứ khóc cho cạn lòng đi em, cứ chửi đổng lên cũng được hay đau đớn sao cũng được, nhưng tôi biết em chẳng làm được đâu. Nói làm gì khi biết trước kết quả. Vì dầu là tôi, có lẽ cũng thế.”
Vì ngày chia tay anh ta có nói với “em” hãy hạn phúc nhé. Và khi anh ta lấy vợ cô vẫn nhớ lời anh ta nói là phải hạnh phúc. Vì nhìn thấy người mình yêu hạnh phúc là mình hạnh phúc. Người hạnh phúc khi người mình yêu hạnh phúc thoạt nhìn thì thấy là người bao dung , độ lượng nhưng sâu trong họ có lẽ là người tổn thương nhất hoặc cũng có thể họ sẽ hạnh phúc hi người mà mình yêu thương hạnh phúc mỗi ngày. Mỗi người sẽ có câu trả lời riêng cho bản thân mình.
Thần mặt trăng
Em yêu gã và không thể sống thiếu gã, đặc biệt là những buổi tối không có gã là em không tài nào ngủ nổi. Mặc dù em biết em cũng chỉ như bao cô gái khác đi qua cuộc đời gã mỗi cô là một bức tranh hắn vẽ và treo lên tường nhà. Em còn trông đợi gì ở một chàng họa sĩ đào hoa?
Những đêm tối ngủ một mình những bức tranh treo những tình nhân của gã khiến em sợ sệt, nằm co ro trong một góc.
Nhưng hắn lại có một biệt tài kể chuyện khiến em dễ ngủ, cứ hôm nào không được nghe hắn kể chuyện là em không thể ngủ được. Dù hắn có kể một câu chuyện cả ngàn lần.
Câu chuyện về “Thần mặt trăng”
” Ngày xưa, thần mặt trăng vì muốn ngắm nhìn trần gian nên đã sai quân lính thắp sáng hết cả vương quốc của mình, để ánh sáng từ đó soi rọi xuống bê dưới để ngài có thể thấy rõ nơi chốn của loài người. Trong lúc vương quốc cung trăng soi rọi ánh sáng xuống , vô tình Ngài trông thấy một nữ nhân đang rảo bước trên cung đường đồi êm ả. Nàng cũng vì tò mò mà nhìn lên trời , thấy ánh sáng tuyệt diệu của mặt trăng, nàng không hốt hoảng mà vui mừng đến độ dập tắt ngay ánh đuốc duy nhất mà nàng có, bởi nàng nghĩ đã có ánh sáng từ cung trăng, ánh sáng sẽ dẫn đường cho nàng về nhà an toàn , nàng không cần đuốc nữa, không phải lo sợ bỏng tay hay hết dầu nữa. Trong thâm tâm nàng khi đó, ánh sáng dịu mát của vị Thần mặt trăng mới êm ả và an toàn làm sao.
Nhưng than ôi, nàng đâu biết rằng vị thần chỉ muốn ngắm nhìn dương gian , ngắm nhìn những thiếu nữ xuân thì như nàng, ngắm cánh đồng , ngọn cỏ chứ nào có muốn dẫn lối cho nàng đâu. Hôm nay vì để thỏa lòng ngắm nghía của mình, Ngài sẽ rọi ánh sáng cả vùng đồi ấy, nhưng ngày mai, ánh sáng ấy sẽ tắt liệm dần và tiếp theo đó là chuỗi ngày với đêm đen dài đặc. Còn nàng , vì lỡ tin vào ánh sáng ấy mà đã không còn mang đuốc bên người . Để rồi nàng chìm vào lạc lối, đi tít vào rừng sâu, không tìm thấy đường về.
Tới khi thần mặt trăng muốn quay lại ngắm nhìn thế giới một lần nữa như thông lệ hằng tháng , thì ngài lại thắp đuốc lên. Và khi ấy, những bác tiều phu mới thấy xác cô gái nằm khô trong rừng sâu. Một cái xác trơ trọi, không có gì trong tay, không một ngọn đuốc, không một tia sáng.”
Câu chuyện gã kể cho em cũng giống câu chuyện của em vậy, biết đâu gã chẳng yêu em mà chỉ muốn lợi dụng em, muốn biến em thành những tác phẩm gã đã từng vẽ về các cô nhân tình của gã. Còn em thì lại dựa vào gã, chăm sóc gã quá nhiều mà quên mất bản thân mình. Hoặc không? Dù sao cũng chúc em hạnh phúc.
Cùng những câu chuyện về nàng Geisha, cô gái sinh tháng Ba, chiếc valy màu đỏ… sẽ viết tiếp những câu chuyện tình vui có, buồn có. Mời bạn theo dõi cuốn sách về những vần thơ, những dòng tản văn đậm chất nhac, thơ, rất đời dành cho những trái tim đang, đã và sẽ yêu.
Đặt sách ngay tại đây: https://shorten.asia/X8E6AyKz
Đặt sách tại TIKI: https://shorten.asia/9Jgtyhvx
Liên hệ công việc, đặt bài qua gmail: ngathanh2703@gmail.com
Hoặc facebook Nga Nguyễn
Hoặc Fanpage: https://www.facebook.com/reviewsachvamarketingonline
Bài viết liên quan:
Review sách “Kiếp nào ta cũng tìm thấy nhau”: Phải chăng chúng ta đã gặp gỡ nhau từ kiếp trước?
Review sách “Yêu một cô gái Việt “: Chuyện hẹn hò Tây – Việt và những sự thật thú vị , đáng yêu bạn có thể tìm thấy trong cuốn sách này
Review sách mới “Đã qua rồi chẳng vãn hồi chỉ cần bước tiếp thôi”: Lắng nghe thật sâu bên trong bạn để cân bằng trong cuộc sống
Review sách “Cô gái như em”: tình yêu kì lạ giữa một cô gaí Mỹ với chàng doanh nhân Ấn Độ sẽ dẫn bạn đến những tình huống li kì, thú vị