Chúng ta thường hay nghĩ rằng ông bà của mình khi nói chuyện không hợp với mình vì các thế hệ đã cách nhau một khoảng khá xa về tuổi tác, kinh nghiệm sống. Tuy nhiên, bạn sẽ “bất ngờ đến ngã ngửa” khi đằng sau người bà trong câu chuyện này là một người phụ nữ rất thú vị. Hãy theo dõi “Bà nội Găngxtơ“ của tác giả David Walliams nhé
Cứ đều đặn mỗi thứ Sáu, bố mẹ của Ben lại gửi cậu cho bà nội của mình và thú thật cậu cũng không thích khi đến chơi với bà lắm.
“Nhưng bà nội chán lắmmmmm, Ben nói.
“Đừng có nói về bà nội con như thế,” bố nói yếu ớt, cái bụng bia tì lên tay lái chiếc xe màu nâu bé tẹo của gia đình.
“Con ghét ở với bà, Ben phản đối.”Ti vi nhà bà không bật được, lúc nào bà cũng muốn chơi xếp chữ và bà còn bốc mùi bắp cải nữa.
Trong mắt Ben, bà nội chỉ là một người già, chán òm và bốc mùi bắp cải, không có gì thú vị cả. Ben muốn đi cùng bố mẹ nhưng bố mẹ có nói sẽ xem chương trình Bước nhảy hoàn vũ hoàn hảo – chương trình mà cả 2 người cực kì thích. Nếu chẳng may nhà có cháy, giữa một chiếc giày bịt mũi vàng của Flavio Flavioli sử dụng (gã vũ công người Ý bảnh bao xuất hiện trong chương trình tiếng tăm kia) và cậu, chắc hẳn bố mẹ cậu sẽ cứu lấy chiếc giày.
Ben thì lại có niềm đam mê với nghề thợ sửa ống nước và thấy nó rất thú vị và thường hay sưu tầm các tạp chi nói về nó còn bố mẹ lại muốn Ben trở thành vũ công vì họ cảm thấy mình đã quá già để thực hiện ước mơ còn Ben thì lại còn trẻ và họ mong con trở thành niềm tự hào của mình.
Bà nội đã nhìn thấy Ben qua khe cửa và cười với cậu, còn Ben cố găng gượng cười với bà, cậu còn cò kè với bố mẹ về giờ ra về nên đã bị bố mẹ quát cho một trận, cuối cùng Ben cũng ngoan ngoãn vào nhà bà chơi sau khi bố mẹ đã đi.
QUANG QUÁC
Ben vào nhà bà, bị mùi súp bắp cải xộ vào, cậu cảm thấy khó chịu, tiếng máy trợ thính chạy ro ro khiến mọi thứ thật ồn ào, và một lô những điều khiến Ben “không thích một chút nào”
” 1, Bà nội lúc nào cũng phun mưa vào đám khăn giấy cũ mà bà để dành trong tay áo rồi lại đem lau mặt cho chàng cháu trai của bà.
2, Tivi của bà đã hỏng từ năm 1992 . Và giờ, với lớp bụi phủ dày, nó chằng khác gì một cái tivi có lông
3, Nhà bà nội nhét đầy sách và bà thì lúc nào cũng cố bắt Ben đọc mặc dù cậu cực kì ghét đọc sách
4, Bà nội quanh năm bắt ta mặc một chiếc áo khoác mùa đông nặng trình trịch , kể cả vào những ngày nóng chảy mỡ, vì nếu không thì sẽ không có lợi.
5, Bà bốc mùi bắp cải nồng nặc. (Ai mà bị dị ứng bắp cải chắc phải tránh xa bà ít nhất 16 km)
.. và rất nhiều điều khiến cậu bé không thích mỗi dịp đến thăm bà. Đó cũng là tâm lí dễ hiểu của lớp trẻ khi nhìn người già thật chậm chạp, cổ lỗ sĩ và lúc nào cũng bắt mình đi ngủ sớm. Nhưng càng lớn dần, chúng ta sẽ càng hiểu và thương ông bà hơn.
Bà hay cho Ben ăn món súp bắp cải và cậu lúc nào cũng phải giả vờ khen ngon để bà không buồn. Và bà hay hỏi những câu hỏi lặp lại là ở trường có vui không, như thế nào lặp đi lặp lại. Nói xong , bà đi vào bếp và Ben lại tham quan giá sách của bà.
“Tiểu thuyết tội phạm là loại sách yêu thích cảu bà. Sách về găng -xtơ, cướp nhà băng, xã hội đênz và mấy thứ kiểu đó. Ben không rõ có gì khác giữa găng xtơ và giang hồ , nhưng xem ra găng xtơ nghe ghê gớm hơn.
…
Tại sao bà lại bị ám ảnh với nhưng đám găng xtơ thế nhỉ?Ben nghĩ thầm. Găng xtơ đâu có ở trong nhà một tầng. Găng xtơ đâu có chơi xếp chữ. Găng xtơ có lẽ cũng không có mùi bắp cải.
Ben đọc rất chậm và ở trường cậu thường bị cô giáo chê dốt vì không theo kịp các bạn. Cô hiệu trưởng thậm chí đã cậu đúp một năm với hi vọng cậu sẽ theo kịp môn tập đọc.”
Chỉ đơi bà nội đi vào bếp là cậu đổ sạch xúp đi và khi bà ra, cậu nói rằng mình đã ăn hết súp rồi.
TUẦN BÁO THOÁT NƯỚC
“Cháu không thấy “Tuần báo thoát nước đâu cả, bác Raij, Ben nói.
Đó là thứ sáu của tuần tiếp theo và cậu bé đang sục sạo giá để tạp chí của đại lý báo địa phương. Cậu tìm mãi mà không thấy tờ báo yêu thích của mình. Tờ tạp chí này hướng đến người đọc là thợ sửa ống nước chuyên nghiệp và Ben thực sự bị thu hút bởi những trang báo đầy hình ảnh về ống nước, vòi nước, bể nước, phao, nồi nước nóng, thùng phuy và cống hút. Tuần báo thoát nước là thứ duy nhất cậu thích đọc – chủ yếu là vì nó có cả mớ tranh ảnh và biểu đồ.
Kể từ khi biết cầm nắm đồ vật, Ben đã yêu công việc sửa ống nước. Trong khi những đứa trẻ khác đem vịt vào bồn tắm, Ben lại đòi bố mẹ mấy đoạn ống nước và nối chúng thành một hệ thống dẫn nước phức tạp.Nếu ngay trong nhà có vòi nước hỏng, cậu sẽ sửa ngay.Nếu toa lét tắc, Ben không hề thấy kinh mà còn sướng phát điên!”
Ben tìm khắp nơi những vẫn không thấy cuốn tạp chí đâu, sau đó rất lâu khi bác Raij lục tủ đá ra và mới thấy Tuần báo thoát nước của cậu, bác quả là cất “siêu kĩ”
Ben lại bắt đầu than thở với bác khi bắt đầu sẽ đi thăm bà vào tối thứ sáu này, bác Raij lắc đầu và tỏ ý không hài lòng với Ben, việc mà Ben không thể ngờ tới và tưởng lúc nào bác cũng vui vẻ và ở “phe mình”
“Ben này, không phải cứ già là bà nội cháu sẽ chán ốm đâu, bác Raij nói.”Cứ nhìn bác đây này. Mà lần nào gặp bà nội cháu, bác cũng thấy thú vị lắm đấy.”
“Nhưng…”
“Đừng khắt khe với bà cháu thế, Ben ạ,” bác Raij nói. “Ai rồi cũng già thôi.Kể cả cháu. Và bác chắc chắn là bà nội cháu cũng có một vài bí mật đấy. Người già ai mà chắng thế…”
MỘT CHÚT ĐAU KHỔ
Ben cảm thấy cực kì chán khi ở nhà bà nội, mọi việc cứ diễn ra đều đều khi mà cậu lặp lại hoạt động ăn súp bà nấu, chơi trò chơi ô chữ và đối mặt với những câu hỏi chuyện trường lớp của bà.
Khi bà đã đi ngủ, cậu gọi điện than trời với bố mẹ và muốn về và cuộc nói chuyện đó đã khiến bà nghe thấy.
“Vào bữa sáng, bà nội có vè khang khác.
Ít nói hơn. Có lẽ đã già hơn. Hơi đau khổ.
Đôi mắt bà đỏ ngầu như thể bà đã khóc.
Bà đã nghe thấy chưa?Ben nghĩ. Mình thực sự hy vọng bà không nghe thấy gì.
Bà đứng cạnh lò nướng trong khi Ben ngồi bên chiếc bàn bếp bé xíu . Bà nội đang giả vờ nhìn tờ lịch được ghim trên lò nướng. Ben biết bà đang giả vờ vì trên tờ lịch đấy chả có gì đáng xem.”
![]() |
Bà nội găngxtơ |
MIẾNG TRỨNG VỪA ƯỚT VỪA LẠNH
Tối thứ sáu tiếp theo Ben cũng đến nhà bà ngoại, lần này bà chiên cho Ben thêm trứng, vẫn là món súp bắp cải. Ben không ăn được mấy và cảm thấy đói, cậu sực nhớ ra bà có một kho bánh quy sô cô la bí mật mà bà thường cất ở tầng tủ bếp trên cùng.
Cậu bắc ghế lên lấy và thấy trong hộp bánh thật lạ
“Ben lắc nhẹ chiếc hộp. Chẳng có vẻ gì cũng như chẳng có âm thanh nào cho thấy có bánh quy ở trong. giống như có sỏi đá ở trong đó thì đúng hơn.
Lạ quá.
Ben mở nắp hộp.
Cậu nhìn chằm chằm.
Và cậu lại nhìn chằm chằm tiếp.
Cậu không thể tin nổi những thứ ở trong hộp.
Kim cương! Nhẫn, vòng tay, dây chuyền, hoa tai, tất cả đều gắn những viên kim cương to , lấp lánh.Kim cương, kim cương và nhiều kim cương hơn nữa !”
Ben không phải chuyên gia , nhưng cậu nghĩ chỗ nữ trang này chắc phải đáng giá hàng nghìn bảng, có khi cả triệu bảng cũng nên.”
Khi cậu thấy bà vào, cậu vội vàng để hộp nữ trang lại chỗ cũ và xem như chưa từng nhìn thấy chúng.
BỘ TÓC GIẢ BE BÉ ĐỰNG TRONG LỌ THUỶ TINH
Ben nhận được tin là thứ sáu này không phải đến nhà bà vì bà có việc bận buổi tối, Ben nghi ngờ và đạp xe đạp 8 cây để đến nhà bà nội.
“Trong bụi cây, Ben vừa theo dõi bà nội vừa run cầm cập. Bà đi đâu được nhỉ? Ben nghĩ. Bà có bao giờ đi đâu đâu.
…
“Một lát sau, cửa trước từ từ mở và và một người mặc toàn đồ đen bước ra. Áo len đen, quần tất đen, găng tay đen, tất đen và có thể cả áo lót đen , quàn lót đen nữa. Một chiếc mũ len trùm đầu màu đen che đi gương mặt, nhưng nhìn cái dáng còng còng, Ben biết chắc đó là bà nội. Bà trông giống hình ảnh ai đó trên bìa mấy cuốn sách mà bà thích đọc. Bà đang ngồi chống chân trên chiếc xe máy dành cho người già và nổ máy.
Bà đang làm cái gì thế nhỉ?”
Hàng tá câu hỏi xuất hiện trong đầu của Ben và cậu quyết định đi theo bà.
Bà nội đến một cửa hiệu nữa trang, bà lôi ra hộp súp bắp cải , bà liếc nhìn xung quanh và định dùng hộp súp đập vỡ cửa kính cửa hiệu.
“Không! Ben hét lên
Bà nội đánh rơi hộp xúp xuống đất và xúp bắp cải bắt đầu rỉ ra vỉa hè.
“Ben à?”bà nột rít lên. “Cháu đang làm gì ở đây thế?”
MÈO ĐEN
Bà hốt hoảng khi nhìn thấy Ben và hai bà cháu vội vàng lên chiếc xe của bà trước khi camera an ninh phát hiện ra.
“Mèo Đen”sao?” Ben nhắc lại. Hai bà cháu cuối cùng cũng về đến phòng khách nhà bà. Bà vừa pha một ấm trà và lôi ra một ít bánh quy sô cô la.
“Ừ, người ta gọi bà như thế,” bà nội trả lời. ” Bà là kẻ trộm đá quý bị truy nã trên toàn thế giới đấy.”
Bà bắt Ben hứa là không được nói với ai kể cả bố mẹ và Ben đã giữ lời hứa.
MỌI CHUYỆN
Ben hỏi bà bắt đầu ăn trộm từ khi nào? Bà nói bà đã ăn trộm khi bằng tuổi cậu , và vật đầu tiên bà lấy là một chiếc nhẫn kim cương bé.
“Bà lớn lên tại một ngôi làng nhỏ, nhà cụ nội rất nghèo”, bà nội tiếp tục kể. “Và ở trên đỉnh đồi kia là một toà lâu đài nguy nga của vợ chồng Huân tước. Vợ chồng Huân tước Davenport. Hồi đó là sau chiến tranh và chúng ta thường sống trong cảnh thiếu lương thực. Bà đói lắm, nên một đêm, đúng nửa đêm, khi mọi người đã ngủ thì bà rón rén ra khỏi căn nhà của cụ nội. Trong màn đêm bao trùm, bà đã đi qua rừng và leo lên đồi hướng về phia lâu đài Davenport.”
Bà còn kể đã đi vào lâu đài, vượt qua cả những con chó hung dữ, và huân tước lúc nào cũng kè kè khẩu sung săn cạnh giường.
Sau đó bà lấy được chiếc nhẫn nhưng vợ chồng Huân tước thức dậy , bà sợ quá trèo ra cửa sổ và tụt xuống.
Huân tước cho người đuổi theo và khẩu súng săn nổ đùng đoàng sau lưng bà, nhưng bà đã quen khu rừng và cũng may mắn nên đã chạy thoát được trước sự săn đuổi của huân tước.
BOM TÌNH YÊU
Ben trở về nhà và người vã mồ hôi, cậu phải nói dối cha mẹ là đã học nhảy theo các vũ công bố mẹ đang xem và khỏi phải nói bố mẹ cậu đã mừng đến mức độ nào.
Mẹ cậu sắm ngay cho cậu một bộ đồ với cái tên “Bom tình yêu” để cậu tham dự giải đấu khiêu vũ sẽ diễn ra trong vài tuần nữa.
Nhưng không phải vụ trộm nào cũng thực hiện được và giới siêu trộm cũng đồn đại nhau rằng “Báu vật hoàng gia ” tại tháp Lôn Đôn là khó lấy nhất và rất nhiều người đã bị bắt giữ.
Ben nảy ra một kế hoach mình sẽ cùng bà trộm Báu vật hoàng gia.
Ben nhận được tin bà nội vào viện và cả nhà đến thăm bà.
THIẾT BỊ GÂY NỔ BE BÉ
Sáng hôm sau, Ben lén lúc bố mẹ không để ý đã đạp xe đến thăm bà.
Trong lúc đó, Ben thấy bà nói chuyện với bác sỹ và Ben đã phải đi ra ngoài một chút để người lớn nói chuyện.
Sau đó , bác sỹ đi ra và nói với Ben “Bác rất tiếc” trước khi rời khỏi phòng bệnh.
Sau khi hỏi bà tại sao bác sỹ lại nói vậy, bà chỉ trả lời rằng tiếc vì đa làm mất thời gian của Ben thôi và bà khoẻ như voi nên không sao đâu.
Sau đó, Ben bàn với bà về kế hoạch đến tháp London để trộm báu vật hoàng gia.
“Là thế này ạ, đúng nửa đêm bà và cháu sẽ mặc đồ lặn rồi bơi qua sông Thames và tìm ra vị trí của đường ống thoát nước cũ, ở đây ạ,”
“Chúng ta phải bơi ngược lên một ống thoát nước sao?! Bà có tuổi rồi!”
“Suỵt, bà nói be bé thôi ạ,”
“Bà xin lỗi,”
“Và việc đó không ngớ ngẩn. Phải nói là xuất sắc mới đúng. Đường ống vừa đủ rộng mà, bà nhìn này…”
Sau khi bàn bạc với bà xong, Ben về và không nhớ ra thứ Sáu tuần sau có buổi thi khiêu vũ, thế là cậu phải tham gia và nhảy một điệu bất đắc dĩ. Sau đó, đám đông la ó và ném đồ vào cậu, cuối cùng cả nhà phải ra về khi ai cũng buồn và thất vọng về cậu, cậu đã khóc.
Bà nội thấy lâu quá đã tới và giục cậu nhanh lên không sẽ hết thời gian lính gác hết thuốc mê và tỉnh dậy.
BỊ CẢNH SÁT BẮT
Hai bà cháu chạy tà tà qua thị trấn , bà lái xe còn Ben ngồi sau, hai bà cháu mặc bộ đồ lặn còn chiếc túi của bà quấn màng bọc thực phẩm và để ở giỏ trước.
“Bố đời chưa! Chúng ta đang đi trên đường cao tốc!
“Cháu này, cháu thực sự không nên nói bậy như thế, chàng trai ạ!”
Một lát sau , một chiếc xe chở xăng ầm ầm lao qua, bấm còi inh ỏi
“Thằng mông to lông lá”
“Bà ơi
Úi, bà lỡ mồm”
Lúc sau , một xe cảnh sát đã dừng hai bà cháu lại vì hai người đã vi phạm luật giao thông là đi xe vào đường cấm dành cho xe máy .
Khi được hỏi lý do vi phạm, bà nói
“Vì cháu và bà cháu thuộc hội thần tượng màng bọc thực phẩm
Ta chưa từng nghe thấy tên đó!
Hội này rất mới ạ
Mới có hai thành viên
giờ thì xin ông thứ lỗi chúng tôi đang khá vội. Chúng tôi có buổi họp ở London với Hội thần tượng Màng xốp Bong Bóng . Chúng tôi đang xem xét sáp nhập hai tổ chức này.”
Sau khi xin xỏ, hai bà cháu đang định đi thì cảnh sát nói
“Tôi sẽ cho hai người đi nhờ”
VÙNG NƯỚC TỐI
Hai bà cháu bơi vượt sông, Ben bơi chậm nên đã tụt lại phía sau, bà nội bơi phía trước và Ben đã mất dấu bà.
“Đi nào, rùa bò”
“Theo sơ đồ trong Tuần báo thoát nước, ống thoát nước nằm ngay bên trái của Cổng Phản bội.
Rồi với cảm giác nhẹ nhõm, Ben tìm thấy ống thoát nước. Một phần của nó chìm dưới nước. Ống thoát nước tối và thật kỳ lạ, cậu có thể nghe tiếng sóng vỗ bập bềnh vọng lại từ bên trong nó.
..
Ở bên trong còn tối đen hơn, và sau khi đi được vài mét, Ben có thể cảm thấy thứ gì đó bò trên đầu mình. Cậu nghe thấy tiếng chít chít và cảm thấy thứ gì đó cào vào da đầu mình.
Cảm giác giống móng vuốt.
Cậu đặt tay lên đầu.
Cậu chạm vào thứ gì đó to và nhiều lông.
Rồi cậu nhận ra một sự thật khủng khiếp
ĐÓ LÀ MỘT CON CHUỘT.
Nột con chuột to tướng đang bám trên đỉnh đầu cậu.
“AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!” Ben hét lên.”
Ben và bà cuối cùng cũng đi tiếp, men theo đường ống nơi chất thải tuy lâu năm nhưng vẫn bốc mùi và cuối cùng đã đến được nhà vệ sinh theo kế hoạch.
Sau vài phút, họ đã đứng trước bảo tàng nơi chứa Báu vật hoàng gia.
Một lúc sau, hai người đã đứng trước tủ trưng bày Báu vật Hoàng gia, bà đang định dùng hộp xúp để ném vỡ tủ kính chợt một giọng nói thốt lên
“Xin đừng!”
Rồi hai người có lấy được Báu vật hoàng gia hay bị bắt, chúng ta cùng theo dõi diễn biến câu chuyện này thêm nhé.
Với nghệ thuật đặc tả đặc sắc, xây dựng tình huống , miêu tả chan thực hành động của nhân vật cùng lối miêu tả nhân vật đặc sắc, cuốn sách sẽ là món quà nhỏ để chúng ta giải trí sau những ngày căng thẳng. Đặc biệt , để gắn kết và biết yêu thêm gia đình của mình, ông bà và cha mẹ mình.
>> Đặt sách tại TIKI: https://shorten.asia/6B7ham9M
Liên hệ viết bài chuẩn SEO, Content trên mạng xã hội tại Email: ngathanh2703@gmail.com
Xem nhiều bài viết review sách hay tại : Blog review sách hay – review sách hay và kiến thức Marketing online miễn phí
Bài viết liên quan
1, Tại sao nên viết bài chuẩn SEO?