Những chú cún cũng có thế giới riêng của mình và nó vô cùng sinh động khi một trong những nhân vật đó kể cho chúng ta nghe. Hãy cùng khám phá thể giới ấy qua “Tôi là Bêtô“ cùng tác giả Nguyễn Nhật Ánh nhé.
BÊ TÔ
“Tên tôi là Bê tô.
Đó là cái tên chị Ni đặt cho tôi. Đúng ra, cái tên ban đầu là Bê tô tô. Bạn có biết Bê tô tô là gì không? Chắc bạn nghĩ đó là một loại củ cải? Trật lất rồi bạn ơi. Đó là tên của một cầu thủ Brazil.
Chị Ni đặt cho tôi cái tên đó chính xác là vào ngày 17 tháng 7 năm 10994, tức là đúng vào ngày đội tuyển Brazil đoạt chức vô địch giải bóng đá thế giới lần thứ 15.
Đó cũng chính là ngày tôi đặt chân đến nhà tôi. Tất nhiên là nhà tôi hiện nay. Nhà tôi hiện nay tất nhiên là nhà tôi đang ở.”
Cùng theo dõi chú chó Bê tô có cuộc sống như thế nào ở nhà chị Ni nhé.
“Thành tích của tôi thật đáng nể: Từ khi tôi bắt đầu sống trong nhà tôi, tôi đã xé rách tám cuốn tập, mười hai cuốn sách, làm hỏng bốn chiếc đồng hồ các loại, làm cho không sử dụng được 5 đôi giày, 6 đôi dép và đặc biệt làm biến mất hàng chục đôi vớ của tất cả thành viên trong nhà, với sự cộng tác chặt chẽ của bọn cún hàng xóm.
Ba chị Ni nhún vai :
- Thằng ranh!
Mẹ chị Ni lắc đầu :
- Đúng là kẻ cướp!
Chị Ni xoa đầu tôi:
-Lớn lên tí nữa, cún nhà ta sẽ thôi phá phách.
Bà cố chị Ni đến chơi cười móm mém:
-Cún thế mới là cún chứ. Một con cún không nghịch ngợm là một con cún bỏ đi.”
Có thể hình dung Bê tô là một con cún khá nghịch ngợm và hiếu động, cũng giống như những con cún trong độ tuổi trưởng thành khác. Chúng cắn , nhai tất cả những gì chúng thấy với một sự tò mò, thích thú và không để ý đến kết quả hành động của mình cho lắm.
Bên cạnh thế giới yên bình của những chú cún là những “thế lực”không thích chúng lắm. Đối nghịch với những người yêu cún là những người ghét cún, trong đó có “Lão Hiếng”.
“Lão Hiếng luôn tìm cơ hội sút vao bọn tôi như sút vào quả bóng và vẻ mặt lão trông rất hả hê khi nhìn bọn tôi bị đá văng đi và khóc lên đau đớn.
Khác với chị Ni, lão Hiếng không có khả năng nghe được tiếng khóc của lũ cún chúng tôi. Lận trong người một trái tim vô cảm, có vẻ lão không thấu được nỗi đau của kẻ khác. Nhưng cũng có thể lão biết hết nhưng lão lấy đó làm trò vui.
Tôi khóc rất to mỗi khi bị lão độc ác đó đá tung vào tường.
Tôi khóc vì đau và vì tức. Tức lão là hung thần đó thì ít mà tức vì chính mình thì nhiều. Đã bị lão giở trò cục súc bao nhiêu lần nhưng rồi tôi lại quên béng đi mất.
…
Nếu giỏi ngụy trang , kẻ ác có thể nở nụ cười từ bi và thốt lên những lời ngon ngọt như vớt ra từ một hũ đường. Nhưng hắn ta vẫn không che giấu được mùi ác. Đó là một thứ mùi rất khó diễn tả. Nó chua chua, lờm lợm và dĩ nhiên phát ra từ một tâm hồn xú uế.”
Loài người có người thích chó thì cũng có những người ghét chó, Tiêu biểu như “Lão Hiếng “. Lão hay lăm le đá những con chó tội nghiệp dù chúng không làm gì lão và lấy việc đó như khoái chí lắm. Và lũ chó thì cũng không ưa gì và luôn ghê tởm , tránh hắn như tránh tà. Thật may mắn là lão đã dọn đi trả lại không gian yên bình cho chúng.
BẠN MỚI
Trong những ngày đó , như được số phận bù đắp , tôi sung sướng đón nhận một người bạn mới :Bi nô. Bi nô là một thằng cún trắng như một con chó bằng bông. Lông nó xù ra bốn phía khiến ngày đầu tiên tôi không nhận thấy đuôi nó đâu.
-Mày là thằng nhóc cụt đuôi à? – Tôi tò mò hỏi.
Bi nô trả lời bằng một động tác hết sức kỳ cục. Nó cứ xoay tròn trên bốn chân khiến tôi phải đi lòng vòng và không ngừng dán mắt vô mông nó.
Tôi nhìn thấy mông nó động đậy và chốc sau, trước cặp mắt ngạc nhiên của tôi và một chiếc đuôi nhỏ xíu từ trong mớ lông trắng ngúc ngoắc thò ra. Chiếc đuôi trắng và ngắn, trông giống một viên phấn bảng ai đánh rớt giữa bụi lau.”
Liệu người bạn thú vị Bi nô này sẽ đem đến những câu chuyện thú vị nào cho Bê tô, chúng ta cùng theo dõi nhé.
“Thằng Bi nô lần lượt kê khai những điều mà nó cho là thú vị:
- Nhặt quả bóng của chị Ni vừa liệng ra xa và được khen.
- Lần đầu tiên bắt được chuột.
- Biết được nơi mẹ chị Ni cất hộp phô mai.
- Tình cờ nhặt được một khúc xương khi đi dạo
..
Tôi không rõ thằng Bi nô có kể hết 325 điều thú vị trong buổi sáng hôm đó hay không. Vì tôi đã thiếp đi giữa chừng câu chuyện dài ơi là dài của nó.”
Bi nô đến như một làn gió mới đối với Bê tô vì có bạn chơi. Bi nô còn được Bê tô gọi là “biết tuốt” vì chú cún có thể biết những điều rất hay và Bê tô cảm thấy thú vị khi ở cạnh nó.
“Từ khi Bi nô xuất hiện , tôi ít qua lại với bọn cún hàng xóm hơn. Tôi cũng bớt phá phách đồ đạc trong nhà.
Bằng tính cách điềm đạm của mình, Bi nô dạy tôi mõm không chỉ dùng để nhai và nuốt thức ăn hay để gặm hết chiếc giầy này đến chiếc giầy khác.
Mõm có 1 chức năng quan trọng hơn: Trò chuyện , tâm sự, thậm chí kêu gào hay khóc lóc, nói chung là phát hiện ra những thông điệp của tâm hồn.”
Có thể nói, Bi nô đã khiến thế giới của Bê tô thú vị hơn và giúp chú trở thành một chú chó điềm đạm hơn và không quấy phá nữa. Và còn gì nữa?
“- Màu yêu thích nhất
-Màu trắng.
-Vì nó sạch sẽ?
-Không. Vì nó là màu lông của người bạn tốt nhất của tao.
Tôi thấy cặp mắt Bi nô đưa qua đưa lai, long lanh như hai giọt nước.
Bi nô hiểu tôi muốn nói gì. Nó hiểu rằng khi ta yêu ai bao giờ ta cũng yêu tất cả những gì thuộc về người đó, cả điều hay lẫn điều dở. Cả những điều không hay không dở. Vì vậy mà cặp mắt nó bỗng dưng ươn ướt.
Cặp mắt đó vẫn tiếp tục đong đưa. Và mũi thì khìn khịt. Bi nô cảm động quá, không làm sao hỏi được câu hỏi tiếp theo.
Mãi một lúc nó mới nói được , nghẹn ngào , và không có vẻ gì là câu hỏi:
- Còn tao, tao thích màu đen.
Dĩ nhiên , đen là màu lông của tôi.
Dĩ nhiên, tới lượt tôi khìn khịt.”
Cún cũng giống ngời, cũng có yêu có ghét, có tình bạn và bạn tốt. Bi nô và Bê tô hẳn là những người bạn tốt của nhau. Đều yêu quý nhau và chúng cũng “khìn khìn”, cũng ngại ngùng và cảm động khi nói về người bạn đáng yêu của mình.
BÀ MẤT
“Chị Ni mắt đỏ hoe , ôm cổ lấy hai đứa tôi:
-Thế là bọn cưng không còn dịp gặp bà nữa rồi.
Tôi nhớ đến câu nói của Bi nô hôm trước , rằng nếu tôi vẫn luôn nghĩ về bà nghĩa là bà vẫn còn sống ở trên đời.
Nhưng dù sao tôi sẽ không còn nhìn thấy nữa con bé Phi Hùng nũng nịu sà vào lòng bà. Tôi cũng không còn nghe bà tủm tỉm : ” Một con cún không nghịch ngợm là một con cún bỏ đi.”
Tôi rên lên với ý nghĩ trong đầu khiến chị Ni vuốt ve cổ tôi:
-Nín đi cưng. Chị biết cưng buồn mà.
Đúng là tôi đang rất buồn. Tôi nhớ đến con hẻm nhỏ dẫn vào nhà bà, nhớ đến cổng rài hoa giấy đỏ hồng và những trái mận non rụng đầy mặt sân như những hòn cuội trắng.
Lúc nào bạn bắt gặp những hình ảnh quen thuộc lần lượt hiện ra trong tâm trí , sau đó tất cả từ từ tan chảy vào từng ngóc ngách trong tâm hồn bạn khiến tim bạn thắt lại, ấy là lúc bạn đang đi dưới ngôi sao dẫn đường của tình yêu và điều đó chắc chắn sẽ giúp bạn trưởng thành hơn về mặt cảm xúc.
Nhà hiền triết Bi nô bổ sung:
- Cả phẩm giá nữa..”
Chó là loài vật trung thành và rất biết ơn, quý mến những người đối đãi tốt với chúng. Bê tô nhớ về bà và cả thấy buồn khi bà không còn xuất hiện nữa, không còn hóm hỉnh đùa với chú nữa.
Khi một người chủ, người mà chúng yêu mất đi, chúng cũng sẽ đau đớn, buồn bã như con người. Động vật cũng có tình cảm y như chúng ta vậy. Chẳng vậy mà Laica, con chó của bà hằng ngày nghịch ngợm khi bà mất cũng bỏ cả ăn vì nhớ chủ. Chị Ni phải dỗ mãi, dỗ mãi và phải nói là mách bà thì nó mới ăn trở lại. Suy cho cùng, động vật trung thành và yêu quý con người vẫn không thể thiếu sự xuất hiện của loài chó trung thành, giàu tình cảm.
Với những câu chuyện tự nhiên, loài vật được tác giả nhân hóa cũng có tình cảm và tâm trạng y như con người cộng với giọng văn hài hước , thú vị. Cuốn sách sẽ mang lại giá trị nhân văn cao đẹp, những thông ddiepj vui tươi, giàu cảm xúc với mỗi chúng ta.
>>Đặt sách ngay tại: https://shorten.asia/6rAFkrxF
Đặt sách tại TIKI: https://shorten.asia/hkkkAuME
Liên hệ công việc, đặt bài qua gmail: ngathanh2703@gmail.com
Hoặc facebook Nga Nguyễn
Hoặc Fanpage: https://www.facebook.com/reviewsachvamarketingonline
Xem nhiều bài viết review sách hay tại : Blog review sách hay – review sách hay và kiến thức Marketing online miễn phí
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Review sách “Em”:Dù là EM hay ME, hãy thành thật với chính mình, với cảm xúc của bản thân
Review sách “Ngồi khóc trên cây”: Số phận đôi khi sẽ thử thách chúng ta theo những cách rất đặc biệt
Review sách “Hạnh phúc là”: 500 gợi ý để sống trọn từng giây
Review sách “Ý tưởng này là của chúng mình”: Quảng cáo vui lắm, rảnh vô làm chơi !