mùa hè không tên - nguyễn nhật ánh - blog review sách

Review sách “Mùa hè không tên”:Trở lại những kỷ niệm dễ thương, ngây ngô tuổi học trò ở làng Đo Đo

Ngày bé ai chả có vài ba đứa bạn sang nhà nhau chơi còn nhiều hơn ở nhà, cho nhau miếng bánh cái kẹo, cãi nhau 1 tí rồi lại làm hoà… Hãy để tác giả Nguyễn Nhật Ánh làm sống dậy những kỉ niệm đẹp, êm đềm đó một lần nữa khi quay về kỉ niệm dễ thương tuổi học trò với “Mùa hè không tên.”

” Có lần tôi hỏi con Nhàn:

-Sao đi học thì tao thích chóng đến nghỉ hè mà khi nghỉ hè thì tao lại mong đi học lại hở mày?

Lúc đó hai đứa tôi đang đứng cạnh hàng rào trường tiểu học, ngước mắt nhìn những tàng phượng đỏ chói chang trước sân chùa Tịnh Độ bên kia con đường đất, đầu óc mơ màng nghĩ tới ngày vào lớp 5. Trường tiểu học mùa hè buồn hiu. Vắng bọn học trò nô đùa chạy nhảy và la hét trong sân, vắng bóng dáng thầy cô qua lại trên hàng hiên, các lớp học giống như đang thiếp ngủ…

Hai đứa bàn nhau khi đi qua trường đi học thì chỉ muốn nghỉ, nghỉ thì nhớ trường, thực ra chúng cũng thích đi học nhưng chỉ không thích làm bài tập hoài hoài thôi à…

Nhàn và Khang là hàng xóm cạnh nhà nhau, Nhàn có cái bánh ,,,, gì cũng mang cho Khang, Khang cũng quý nó vì tính thơm thảo, hay cho Khang đồ ăn. Một hôm Nhàn khoe Khang chậu cá toàn những con cá có khiếm khuyết . Khang nói cá bị tật chả đẹp chút nào, Nhàn cự đâu có ai muốn mình sinh ra bị tật, và Nhàn nhìn xa xăm khi nghĩ về ba nó, bởi ba nó khi đào giếng bị đất đè, chỉ cử động còn được 1 tay, ba nó đã bỏ nhà đi từ lâu lắm rồi.

Mấy đứa được tin cô giáo ốm, được nghỉ học rất thích, Nhàn cũng thích nhưng áy náy hỏi Khang vậy là mình không thương cô giáo phải không? Nhưng Khang trấn tĩnh, chỉ mong được nghỉ 1-2 hôm thôi sau đó mong cô giáo dạy tiếp.Duy chỉ có thằng Tí không thích, vì nó là con cô Diêu. Cô Diêu hay ốm vặt, cô dạy lớp 5.

Cậu Châu là một người kì lạ, Khi cậu học lớp 9 thì Khang học lớp 5, Khi Khang lên lớp 7, Cậu Châu vẫn học lớp 9, trong lớp, cậu là người lớn tuổi nhất. Bà ngoại còn thở dài vì cậu không phải là đứa học dốt, Hoá ra cậu thích chị Thìn, chị nhỏ hơn cậu 2 tuổi. Trường làng chỉ mở tới lớp 9, sang lớp 10 phải ra thị trấn học , nhưng chị Thìn lên lớp 9 không thích cậu Châu, chị thích anh Sự con bà Kiệm chủ tiệm tạp hoá. Cuối năm lớp 9, chị Châu làm đám hỏi với anh Sự, cậu Châu buồn xo và bỏ làng lên thành phố học.

Nhà thằng Túc rất nghèo, ba nó là chú Sửu và thím Lài, ba nó suốt ngày đi buôn muối buôn than, ít khi có nhà, mẹ nó thì quanh năm ở chiếu bạc, thỉnh thoảng về chỉ hỏi nó nấu cơm chưa. Hồi học lớp 4, Khang có nuôi con gà trống tên là Tướng Quân, Khang và Nhàn rất thích đi sau và khen dáng đi bệ vệ của nó, nhưng chưa được bao lâu thì con gà bị trộm mất, Hai đứa nghi thằng Túc vì vườn nhà nó cạnh nhà Khang và đi sang xem, tìm được 1 lát thì tìm thấy vài cọng lông nằm trên cỏ và là của Tướng Quân. Khang tức giận sau đó thoi cho Túc vào giữa ngực và Nhàn can 2 bạn đừng đánh nhau. Túc nói nấu cháo cho ba ăn vì ba nó sốt rét nằm liệt giường và đừng mách ba má nó, nó sẽ đền. Khang vẫn chưa tin và khi vào nhà thấy ba Túc đang nằm rét run quấn chăn thì mới tin, Ba Túc cảm ơn Khang đã mang cho Túc gà khi ba túc đang ốm, Khang còn dặn nếu ba không đỡ thì hãy đưa ba đi nhà thương.

Sang lớp 5 Khang phát hiện ra Túc đi học không bao giờ ăn sáng, do rủ đi đá bóng Túc nói đá không được do chưa ăn gì .Sáng nay chú Hoán cho Túc cái bánh thì bị thằng Đính con chú giành mất, nó nhỏ hơn Túc và Khang 1 tuổi mặc dù học cùng lớp. Túc nói dạo này nó đi phụ việc nhà thằng Đính để trả nợ cho mẹ nó bài bạc, nhà chú Hoán có lò mía đường, ngoài việc đốt bã mía, nó còn giúp mẹ thằng Đính việc vặt.

Thằng Túc qua dọn dẹp, ai kêu gì làm nấy, khi được Khang gặng hỏi, nó kể còn dán nhãn vở cho thằng Đính, cắt giấy màu cho nó làm bài tập thủ công, làm bài tập cho nó vì Túc học giỏi nhất nhì lớp, tháng nào nếu nó đạt nhất thì Nhàn đạt nhì hoặc ngược lại. Gặp hôm trời mưa thằng Đính còn bắt Túc cõng cho khỏi dơ giày,

Ba Nhàn từ ngày bị tật tay là rất hay đánh mẹ Nhàn, suốt ngày đòi rượu, đến nỗi cô hàng rượu cũng không cho mua chịu, thấy không có rượu lại đánh mẹ Nhàn , mẹ nó sợ quá bỏ làng đi mất. Ba Nhàn trước khi tới cơ sự này cũng hay trêu Khang qua nhà phụ Nhàn xắt chuối là sau này làm rể nhà bác, Khang không biết gì, chỉ vâng dạ, Nhưng Nhàn đã biết làm rể là làm gì, và chê Khang tồ, Nhàn nói làm rể là sau này cưới Nhàn đó cùng với điệu bộ đỏ mặt, mắc cỡ.

Hồi đó trong làng có một gia đình Phật tử tên Diệp Cô Lữ, chuẩn bị xuất gia. Tên anh giống phim kiếm hiệp Tàu. Đám thanh niên trai làng suốt ngày trêu anh đại hiệp đi hành hiệp phương nào cùng những câu trêu tục tĩu. Khang hay bắt chước người ta nói theo và anh Lữ nhắc Khang đừng học theo chúng bạn nói bậy bạ. Bị trêu riết, anh Lữ qua nhà mách mẹ Khang và bà mẹ ngã ngửa khi nghe thấy những câu trêu trọc Khang thốt lên và doạ đợi ba về mách ba đánh cho bét đít. Nhưng mẹ không mách và mỗi lần chỉ nói Khang ở nhà ngoan lắm,

Thằng Chỉnh là con ông Tư Bốn , hơn Khang 2 tuổi. Ba nó làm lớn nhất làng, nhà của nó cũng to. Cứ tối đến là ba nó bưng ti-vi ra trước sân cho cả làng xem, mọi người ngồi ngoài sân say xưa xem phim truyện, cải lương,âm nhạc,,, Thằng Chỉnh thích con Nhàn nên nó đặc biệt nói con Nhàn lên xem cùng nó,Nhàn không chịu và kéo tay Khang đi về không thèm xem.

Thằng Chỉnh chặn đường đi về của Khang và đòi đánh nhau nhưng có thằng Túc, thằng Tí, thằng Đính “bảo kê” nên thằng Chỉnh không dám đánh Khang và còn chọc quê thằng Chỉnh thích cái Nhàn nên gây sự với Khang dù nó có chối, vì hôm đó thằng Túc cũng đứng đó xem ti vi mà,

Thằng Túc hỏi Khang thích cái Nhàn hả, Khang lúc đầu còn quanh co sau đó thú nhận vì cái Nhàn hay cho nó bánh kẹo, tại nhà Nhàn hoàn cảnh,,,, và Khang hỏi lại Túc tại sao làm đầy tớ cho thằng Đính. sao cõng nó suốt, Túc nó nó đạp gai nên cõng, và Túc cũng không có biểu hiện gì ghét bỏ và còn hỏi lại Khang là ghét thằng Túc hả,Điều đó là Khang đi đường cứ quẩn quanh suy nghĩ đó suốt,

Thằng Chỉnh lại mon men hỏi Khang sao cái Nhàn thích Khang vậy mà không thích nó, nó còn kể ngày xưa ba cái Nhàn đi đào giếng thằng Chỉnh phụ đổ đất, ba Nhàn cũng nhận thằng Chỉnh làm con rể, nên là thằng Chỉnh từ đó thích cái Nhàn. Khang nghe xong lòng nặng trĩu thì ra ba Nhàn không chỉ nói câu đó với mình mình.

Khang quay sang giận lây Nhàn không hiểu vì gì và nói chuyện và sang nhà cái Hội chơi, ba nó nói chụp cho 2 đứa 1 tấm. Ba nó chụp xong để hình 2 đứa ra ngoài tiệm nên ai cũng đồn, cái Nhàn biết và hỏi sao khang chụp hình chung với Hội vậy, chắc bạn Hội thích Khang rồi, giọng nó buồn buồn, Khang nói không thích Hội và Hội cũng không thích Khang. Khang nói Hội bảo ba gỡ tấm ảnh 2 đứa chụp chung vì mấy đứa cứ đồn ảnh cưới, và còn bắt nhà Hội thay biển nhưng Hội nói không được vì ba nó cũng tên Khang.

Ba mẹ con Nhàn cuối cùng cũng về cùng chiếc máy cày sau cả năm biệt tăm biệt tích và người làng vui lây cho Nhàn như mở hội, tay ba nó cũng khỏi, ba nó giờ không còn uống rượu đánh mẹ nó nữa mà vui vẻ hơn, mẹ nó mở 1 tiệm may nhỏ tại nhà, ba nó đi cày thuê, con Nhàn khỏi phải nói giờ có đủ ba mẹ là niềm hạnh phúc lớn nhất đời nó.

Thằng Túc tiết lộ bí mật với Khang thằng Đính là con ruột của ba mẹ nó- chú Sửu và thím Lài, chứ không phải con đẻ của nhà chú Hoán, Hồi đó nhà nó ở Trà My, quê nội thằng Túc. Lúc thím Lài có bầu thì vợ chồng chú Hoán vẫn chưa có con, sau này mới biết vợ chú mắc chứng vô sinh, vì vậy vợ chồng chú bàn nhau xin thằng Đính về nuôi. Vợ chồng chú Sửu mới đầu cũng hơi phân vân nhưng khi được chú Hoán giúp 1 số tiền lớn cộng với thằng Túc ốm đau liên miên cần tiền chạy chữa, vợ chồng chú đành chấp nhận. Chú Hoán sau đó dời nhà về quê vợ, mở lò đường làm kế sinh nhai.

Thằng Túc từ khi biết thằng Đính là em ruột mình, nó tình nguyện cho thằng Đính sai bảo, nó kèm thằng Đính học. Thằng Đính cũng nhận thằng Túc là anh em, có bữa nó còn chia quà của mình cho anh ăn phụ nữa.

Cái Hội dạo gần đây tối tối lại nghe tiếng đàn kể lại nhưng cả đấm không tin , cả đám đi rình thì phát hiện tiếng đàn đó của chị Ngoan, đàn xong chị khóc thút thít, chị Thìn lại nói là quên đi vì anh Lữ đâu biết chị thích anh. Chị Ngoan nói anh Lữ sẽ không xuất gia mà anh đang thương chị Xuyên là con của dì Khang., Chị Xuyên đẹp người đẹp nết,gò má lúc nào cũng ửng hồng, hàm răng trắng bóng như khảm ngọc trai. Chị Xuyên và anh Lữ gặp nhau rất tình cờ, chỉ quen nhau ít lâu mà anh mê chị như điếu đổ.

Một hôm anh Lữ nói Khang nói với chị Xuyên là Khang khát nước, bảo chị Xuyên ra quán nước, ra đó anh Khang chứng minh tình yêu với chị Xuyến bằng cách chặt ngón tay trái, tưởng đùa mà anh chặt phập một cái làm ông chủ quán la hoảng, chị Xuyên ngất thì anh Lữ thu ngút tay đó lại, gói mang về như không.

Anh Lữ khi chứng kiến chị Xuyên từ chối mình bèn buồn quá vào Nam, sau đó là chuyện ba thằng Chỉnh bị đi tù , người làng kháo nhau ba nó ăn cắp máy móc đem bán đi lấy tiền đút túi và bị đi tù. Cả bọn sang chơi thì thấy đồ chơi bày la liệt và bị đập, cả hội hỏi thằng Chỉnh không tiếc hả, thằng Chỉnh nói đồ mua bằng tiền ăn cắp thì giữ lại làm gì. Hoá ra thằng Chỉnh cũng có sĩ diện và Khang cũng thấy nó không phải là đứa quá tệ.

Bữa sau qua nhà thằng Chỉnh thì mẹ nó nói nó bỏ nhà đi rồi, cả lũ nháo nhác đi tìm , nó bỏ đi 2 ngày mà không ai thấy, ba cái Nhàn là người thấy thằng Chỉnh. Nó bị ngất ở vệ đường tuốt trên Vinh Huy. Ông cho nó uống nước, ăn và chở về làng.

Rồi chuyện mẹ thằng Tí là cô Diêu qua đời nữa cũng khiến cả lũ buồn không nói nên lời, từ nay không được học cô nữa, cô rất hiền và thương tụi nhỏ, đám tang của cô rất đông vì cô là cô giáo được mọi người quý trọng cả học trò lẫn người mới chỉ quen cô đều đi viếng cô. Khang rủ cả bọn hay đên thăm nhà cô Diêu để ba nó và nó bớt buồn và suy nghĩ sau khi cô Diêu mất. Thằng Chỉnh cũng đòi qua và Khang không ngờ thằng Chỉnh đi cùng đến nhà thằng Tí sau này lại mang đến tai hoạ cho cậu.

Và chuyện đó là chuyện gì và cuộc sống của các bạn nhỏ sau đó sẽ thay đổi như thế nào, mời các bạn cùng tìm đọc “Mùa hè không tên” của tác giả Nguyễn Nhật Ánh.

Nga Nguyễn

Link đặt sách:

-Tiki: https://shorten.asia/RMxjKX2q

-Shopee: https://shorten.asia/gBBxNj7S

-Fahasa: https://shorten.asia/sWFPYSrU

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

1, Review sách “Ai tưới tình để hồn thơ lén nở” : Làm sao định nghĩa được từ “thương”?

Review sách “Một lít nước mắt:” Khát vọng sống trước căn bệnh thoái hoá tiểu não của một cô gái sẽ mạnh mẽ như thế nào?

Review sách “Miệng nói có lòng bảo không”: Sao hay ra dẻ nói một đằng làm một nẻo quá dzay ????

Review sách “Thôi lười lắm, nay nghỉ làm” : Cũng là đi làm nhưng phiên bản này nó “lạ” lắm

Review sách “Lê la từ nhà ra ngõ” : Những mẩu chuyện cực dễ thương từ nhà ra ngõ nuôi dưỡng tâm hồn của bạn

Review sách “Cũng là “TIẾNG EM” mà lạ lắm ” : Thoát mác “người tối cổ” với phiên bản siêu cấp hề hước của “TỪ ĐIỂN TIẾNG EM”!!!

Review sách “Sói Đội Lốt Cừu “: Lột mặt nạ kẻ hiếu chiến ngầm và các thủ thuật thao túng tâm lý của họ

Review sách ” Ra bờ suối ngắm hoa kèn hồng”: Thế giới động vật tràn ngập tình yêu trong khu vườn nhỏ xinh

Review sách ” Sài Gòn chọn nhớ những điều thương”: Cách chúng ta cùng nhau vượt qua đại dịch

Review sách ” Tâm lý học – Nghệ thuật giải mã hành vi”: Tiết lộ bí mật Thuật đọc suy nghĩ giúp thấu hiểu lòng người, phá tan phòng tuyến tâm lý con người

Review sách ” Lì quá để nói quài”: Tiếng lòng của anh chàng “khó ở” nói hộ mọi người những điều khó đỡ

Review sách “Uả? GenZ” : Cuốn sách chống “tối cổ” cực hài hước về gen Z

Review sách “Chỉ về nhà để ngủ” : Dành tặng những người trẻ đang đi tìm lại chính mình, tìm lại bình an trong cuộc sống hối hả ngày nay

Review sách “Vạn tiếng lòng vang vọng tiếng nàng” : Tơ lòng đã vấn thì vương