người bà tài giỏi vùng Saga - Yoshichi Shimada - Blog review sách hay

Review sách “Người bà tài giỏi vùng Saga”: Học cách lạc quan, vui vẻ, tử tế dù là trong nghèo khó từ người bà vùng Saga.

Từ không thích, nghi ngờ khi phải về Saga sống cùng bà, thế giới quan của Tokugana đã thay đổi hoàn toàn theo hướng tích cực, yêu cuộc sống và vui vẻ hơn cùng người bà mà cậu hết mực yêu quý. Hãy để cuốn sách vui vẻ, cảm động, toàn những điều tích cực này sưởi ấm bạn với “Người bà tài giỏi vùng Saga” nhé.

Từ sự cố ý của mẹ , thế là Tokugana theo dì về Saga để sống với bà, người đã tần tảo nuôi 7 người con cùng thái độ sống lúc nào cũng lạc quan vui vẻ.

Trái với tưởng tượng về người bà hiền hậu, ôn tồn theo tưởng tượng của Tokugana, bà khi nhìn thấy cậu chỉ nói “Theo bà” sau đó dạy cậu nhóm bếp, cách cời lửa và giao cho cậu nhiệm vụ nấu cơm mỗi ngày để cúng Phật mặc dù nấu cơm còn trên sống dưới chín vì bà phải đi làm lúc 4 giờ sáng và không đủ thời gian nấu cơm cho cậu.

Công việc của bà là lau dọn phòng giáo viên ở trường Đại học Saga và trường tiểu học – trung học trực thuộc. Tuy phải làm về sớm nhưng 11 giờ bà đã về , nhưng khi về dáng đi của bà rất lạ. Từng tiếng xệt xệt kì cục vang lên theo bước chân bà. Bà buộc sợi dây kéo nam châm ngang hông và kéo được nhiều sắt vụn. Bà nói ” Sắt vụn bán được giá lắm. Thấy mà không nhặt sẽ bị trời phạt.”

Bà lại ra sông và mắc một cành cây ngang sông để củi khi qua đó bị mắc vào, sau đó bà sẽ có củi đun lại dọn sạch sông. Nhất cử lưỡng tiện. Bà lấy cả mấy loại rau củ kỳ quái , bà nói củ cải mọc chận xắt ra kho lên cũng như nhau. Dưa chuột vẹo vọ thái nhỏ bóp muối cũng thế. Rau củ bị hỏng phân nửa bà cũng cắt về ăn phần còn ăn được. Mùa hè còn có cà chua “ướp lạnh” nữa cơ. Bà còn nhặt được cả đôi guốc người ta lỡ làm trôi.

Bà đưa Tokugana đi học tại trường Akamatsu , quần áo thì thửa lại của em họ nhưng vẫn còn khá mới. Bạn bè thì chỉ ngại ngùng với cậu được vài hôm, tháng sau là cậu đã hoà nhập được với cả lớp. Cậu thấy các bạn học kiếm đạo , Judo nhưng đều bị bà gạt đi vì tốn tiền học. Bà dặn cậu hãy học chạy vì nó không tốn tiền. Ngày nào sau giờ học cậu cũng tập chạy 50m. Cậu về khoe với bà , bà nói đừng chạy nhiều vì sẽ đói, bà còn nói đừng có đi giày khi chạy không đế mòn mất.

“Bà ơi, nhà mình giờ tuy nghèo, nhưng sau này giàu lên thì thích nhỉ?”

Bà đáp:

“Cháu nói gì thế? Nghèo cũng có 2 loại:Nghèo ủ ê và nghèo vui vẻ.

Nhà mình là nghèo vui vẻ.

Vả lại, có phải gần đây mới nghèo đâu, lo gì. Cháu cứ tự tin lên.

Nhà mình nghèo truyền kiếp từ đời cụ tổ rồi,

Quan trọng nhất là, làm người giàu khổ lắm. Suốt ngày bận rộn hết ăn ngon lại phải đi du lịch. Mặc quần áo đẹp cũng phải cẩn thận sợ ngã thì hỏng.

Về điểm đó, ngay từ đầu mặc quần áo cũ vì nghèo như mình có mắc mưa hay ngồi phệt cũng chẳng lo.

Ôi, làm người nghèo thích thật.”

Thật là một quan điểm dễ thương lạc quan của bà về cái nghèo, không khiến đứa cháu tủi thân mà trái lại còn lạc quan và vui vẻ hơn.

Khi nhà trường khảo sát về thực trạng dinh dưỡng của học sinh bằng những câu hỏi kiểu như: sáng nay ăn gì, tối qua ăn gì. Cậu liền trả lời Sáng thì ăn tôm Ise và canh tương miso,, tối ăn tôm Ise nướng, và cứ trả lời như vậy mấy hôm liền. Thầy chủ nhiệm đến nhà hỏi thăm , bà liền cười ha hả, không phải tôm Ise mà là tôm hùm đất, vì nhìn cũng hao hao… thế là thầy chủ nhiệm cũng cười to.

Sắp đến ngày hội thao, bà cứ bảo gà đẻ đi đẻ đi để làm cơm trứng cuộn bổ sung dinh dưỡng cho cháu. Và cậu được về nhất , buổi trưa nhà trường nói cha mẹ hãy cùng các em ăn một bữa thật ngon, cậu tủi thân chui vào lớp vì bà không đến được, còn mẹ thì không về. Thầy chủ nhiệm vào lớp, thầy nói đau bụng và đề nghị đổi hộp cơm với Tokugana. Bên trong hộp cơm có trứng cuộn, đầy nhóc xúc xích , tôm tẩm bột chiên – những món ăn hảo hạng mà cậu chưa từng thấy bao giờ.

Và năm nào đến ngày hội thao đến hết tiểu học, thầy cũng đau bụng và đổi hộp cơm với Tokugana. Sau đó cậu kể với bà thì bà nói thầy cô cố tình đó.

“Thế mới là người tử tế thực sự. Nếu thầy cô nói mình mang cơm hộp cho cháu, thì cả cháu lẫn bà đều giữ kẽ, không nhận đúng không? Nên thầy cô mới giả vờ đau bụng để đổi hộp cơm.”

“Tử tế thực sự là khi ta không để người khác nhận ra việc mình làm.”

ĐÔI GIÀY ĐINH GIÁ 10 NGÀN YÊN

Khi hay tin Tokugana được làm đội trưởng đội bóng của trường , bà đã không đắn đo rút từ trong rương ra tờ 10 ngàn yên để mua giày đinh cho cháu, mặc cho lúc đó là ban đêm bà cũng dẫn cậu đi mua giày.

Và bà dõng dạc vào hiệu giày nói

“Cho tôi đôi giày đinh đắt nhất ở đây.”

Và chủ cửa hàng chỉ có đôi 2,550 yên là đắt nhất rồi, bà vẫn muốn mua đôi giày 10 ngàn yên, ông chủ bảo đôi giày không đắt đến thế đâu.

Từ khi lên đội trưởng đội bóng chày, cậu được các bạn trong trường hâm mộ. Nào là các bạn nữ tặng hoa và quà, bạn trong lớp tặng bánh nếp, rồi bạn thì muốn cậu có quần áo phẳng phiu đã lén mang đồ cậu về tiệm giặt là nhà mình giặt sấy hộ. Quả là tuyệt vời đối với đội trưởng của chúng ta phải không nào.

BÀI THI ĐIỂM 0 VÀ BÀI VĂN ĐIỂM TUYỆT ĐỐI

Trong thể thao Tokugana là ngôi sao còn trong học tập thì cậu lại là “sao xẹt”

Trước ngày thi cậu nói với bà:

“- Bà ơi cháu không học được tiếng Anh

-Thì viết vào bài thi “Em là người Nhật.”

-Phải ha. Chỉ ở Nhật thôi thì chẳng cần.

-Đúng.

-Nhưng mà… cả kanji cháu cũng í ẹ…”

“Thì viết là “Cả đời này em sẽ chỉ dùng hiragana & katakana.

-Phải ha. Viết mỗi hiragana là hiểu được rồi

Đúng

Cháu ghét môn lịch sử nữa.

Cả lịch sử nữa sao? Nói đến đây, mặt bà đã nghệt ra.

..”Thế thì viết ” Em không quan tâm đến quá khứ.”

Thế nhưng khi viết những dòng đó vào bài thi thì cậu bị ăn đòn.

Nhưng bà lại không cho cậu thức khuya, bà bảo:

” Suốt ngày học, học sẽ thành tật đấy.”

Và sau đó bà tắt đèn cái phụt.

Sau đó ngày của mẹ, cậu viết văn được giải Nhất trường , còn ngày của cha, bà nói cứ viết là “Em không biết ” vì cậu không biết gì về cha mình hết, và Tokugana đã được điểm tuyệt đối.

Lên cấp 2 , cậu cũng đau đầu về học tập khi sổ liên lạc ngoài thể dục và Toán thì điểm 5 tuyệt đối còn đâu toàn 1 với 2, quá lắm thì 3.

Bà khi nghe điểm chỉ cười và nói :

  • Không sao, không sao. Cộng lại là thành 5 hết.

“-Điểm số trong sổ liên lạc cũng cộng được ạ?”Tôi thật thà hỏi.

“-Sống trên đời cần tổng lực.” Bà dõng dạc

….

Và còn những mẩu chuyện dí dỏm, hài hước và dạy cách sống, cách làm người của người bà tần tảo, hài hước của người bà tài giỏi vùng Saga dành cho Tokugana mà chính bạn sẽ bắt gặp chính mình cùng tuổi thơ của mình trong đó, tuy nghèo nhưng lúc nào cũng vui tươi, hạnh phúc và luôn nhìn cuộc sống theo hướng tích cực lạc quan mà người bà đã truyền cho đứa cháu trai cũng như dạy chính chúng ta, trong bất cứ hoàn cảnh nào, lạc quan và tích cực sẽ chiến thắng tất cả.

-Nga Nguyễn-

LINK ĐẶT SÁCH:

-Tiki: https://shorten.asia/rAuYjv8G

-Shopee: https://shorten.asia/SgkQFTp8

-Fahasa: https://shorten.asia/qtUKZavn

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Review sách ” Tôi bị cảm hoá ra là do em”: Tơ tưởng nàng nên làm thơ

Review sách ” Tâm lý học tội phạm”: Tiết lộ nguyên nhân hình thành tâm lý tội phạm có thể bạn chưa biết

Review sách ” Quản trị Marketing “: Cuốn sách hay về Marketing các Marketer nhất định phải đọc

Review sách “Yêu anh đậm sâu, yêu em dài lâu”: Bật mí những bí mật “khó nói” với nửa kia về tâm sinh lý của đàn ông – phụ nữ

Review sách “Đừng chỉ đẹp mà không hiểu chuyện”: Khi một cô gái học được sự khéo léo, bản lĩnh trong cuốn sách này. Còn điều gì có thể ngăn cản cô ấy thành công, hạnh phúc?

Review sách “Ếch ộp -tuyển tập truyện siêu ngắn: Những tâm sự “thầm kín”siêu hài hước mà mấy đứa con trai không bao giờ muốn bạn biết

Review sách “Bạn đắt giá bao nhiêu?” : Mỗi cô gái hãy trở thành phiên-bản-chính-mình-yêu-thích-nhất

Review sách “Đường về nhà”: Hành trình dũng cảm,táo bạo của một cô gái nhỏ đạp hơn 3000 cây số từ Bắc Kinh về Hà Nội

Review sách “Chiến binh cầu vồng”: Giáo dục đã thắp sáng khát vọng, mong ước của những đứa trẻ nghèo đảo Belitong như thế nào?

Review sách “Ngồi khóc trên cây”: Số phận đôi khi sẽ thử thách chúng ta theo những cách rất đặc biệt

Review sách “Hạnh phúc là”: 500 gợi ý để sống trọn từng giây

Review sách “Bàn có năm chỗ ngồi”: Tình bạn trong sáng hồn nhiên những năm tháng tuổi học trò tươi đẹp

Review sách “Cuộc sống rất giống cuộc đời”: Cười từ nhà ra phố với những mẩu chuyện vui hết cỡ

Review sách “Đừng nhạt nữa!” : Cuốn sách hài hước, đánh bay cơn “nhạt” từ Fanpage mặn mòi Ngoa