Wilbur là một chú lợn kẹ bị đe doạ giết từ khi mới đẻ nhưng đã được cô bé Fern cứu giúp, một lần nữa khi lớn chú heo đó đã bị doạ giết thịt một lần nữa, và khi đó cô nhện Charlotte tốt bụng.Liệu cô nhện Charlotte có giúp được Wilbur thoát án tử một lần nữa hay không? Hãy dõi theo diễn biến câu chuyện li kì này qua cuốn sách “Charlotte và Wilbur“ của tác giả E.B.White nhé.
“Bố mang rìu đi đâu vậy?” Fern hỏi mẹ khi hai mẹ con dọn bàn chuẩn bị bữa sáng. “Ra chuồng lợn”, bà Arable trả lời.” Lũ lợn con mới đẻ đêm hôm qua.”
“Con không hiểu bố cần rìu làm gì “, Fern, cô bé mới có 8 tuổi tiếp tục hỏi.
“À”, mẹ cô nói “có một con lợn kẹ . Nó rất bé và yếu, nó sẽ quặt quẹo chẳng bao giờ lớn lên nổi. Vì vậy bố con quyết định giải thoát cho nó,”
“Giải thoát cho nó?”. Fern hét lên .”Nghĩa là giết chết nó? Chỉ vì nó nhỏ hơn những con khác ?”
Bà Arable đặt liễn kem lên bàn. “Đừng có gào lên, Fern!” bà nói. “Bố con làm thế là đúng. Con lợn đằng nào cũng sẽ chết.”
Fern xô một cái ghế cho khỏi chắn đường và chạy ra ngoài. Cỏ ướt át và mặt đất đượm hương vị của mùa xuân , Khi Fern đuổi kịp được bố thì đôi giày của cô bé đã ướt đẫm.
“Xin bố đừng giết nó!” cô nức nở.”Như thế thật bất công.”
Ông Arable dừng bước.
“Fern”, ông nói nhẹ nhàng, “con phải học cách kiềm chế bản thân mới được.”
…
“Nhưng như thế là bất công”, Fern khóc. Con lợn đâu có lỗi gì nếu nó sinh ra đã bị nhỏ con, đúng không? Nếu con mà cũng bị nhỏ lúc sinh ra, thì bố có giết con không?”
Ông Arable cười “Dĩ nhiên là không”, ông nói , và nhìn con gái vẻ âu yếm.”Khác hẳn nhau chứ, Một bé gái là một bé gái, còn 1 con lợn kẹ chỉ là 1 con lợn kẹ .”
…
“Thôi được”, ông nói. “Con quay lại nhà đi rồi tí nữa bố sẽ mang cho con con lợn kẹ. Bố sẽ để con cho nó bú bằng chai , như nuôi em bé vậy. Rồi con sẽ thấy con lợn sẽ gây phiền toái ra sao.”
Xong đó rồi ông Arable đã mang chú lợn con vào trong một hộp thùng các tông. Sau đó Fern đã chăm sóc chú lợn rất cẩn thận bằng việc cho nó bú bình và con lợn cứ thế lớn dần lên cùng với tuổi thơ của cô bé Fern.
Sau khi Wilbur lớn, nó được rào một khu nhỏ đặc biệt để sống vì không thể nhốt trong nhà nữa, và vẫn còn bú bình nữa, việc chăm sóc Wilbur và thấy chú lợn lớn lên mỗi ngày khiến cô bé rất vui.
Khi Wilbur được 5 tuần tuổi, ông Arable thông báo phải bán nó đi vì nó quá lớn , có thể ăn được những thực phẩm đầu thừa đuôi thẹo trộn vào với sữa. Và mặc dù phải khóc lóc xin xỏ nhưng Fern vẫn phải bán chú lợn còi Wilbur với giá 6$ cho nhà bác Zuckerman nhưng vẫn được thường xuyên tới thăm chú lợn.
Khu chuồng mới của Wilbur tại nhà bác Zuckerman ở phía dưới chuồng quây, ngay bên dưới lũ bò. Ông Zuckerman hiểu đống phân là một chỗ tốt để nuôi lợn con. Lợn cần được ấm , mà phía Nam chỗ nhà kho khu chuồng quây thật ấm và dễ chịu.
Fern hầu như ngày nào cũng đến thăm nó, và ngồi ngay cạnh chuồng lợn. Lũ cừu nhanh chóng quen và tin tưởng cô. Nhà ngỗng, cùng ở với lũ cừu , cũng thế. Ông Zuckerman không cho cô vào trong chuồng lợn và không cho cô ôm Wilbur ra ngoài nhưng cô có thể ngắm Wilbur bao lâu tuỳ thích.
Bên cạnh những ngày vui, có những ngày Wilbur còn trải qua những ngày buồn lê thê và có những ngày mưa Fern không đến. Chú cố bắt chuyện với tất cả các con vật trong chuồng như chuột, ngỗng… nhưng tất cả không ai rảnh chơi với chú.
Bỗng có 1 buổi tối có 1 tiếng nói vang lên sáng mai sẽ gặp Wilbur để chơi cùng và cậu bé vẫn không phát hiện tiếng nói đó là ai? Và sau đó cậu thiếp đi và hi vọng sáng ngày mai sẽ thấy người bạn mới này.
…
“Chào mừng !” giọng nói cất lên
Wilbur nhảy cẫng lên . “Chào- gì?” nó kêu lên.
“Chào mừng ! ” giọng nó nhắc lại
“Thế là thế nào? và bạn ở đâu vậy ” Wilbur gào lên. “Làm ơn, làm ơn, hãy nói cho tôi bạn ở đâu. Và chào mừng là thế nào ? ”
“Chào mừng cũng là chào,” giọng nói cất lên. Khi tôi nói “Chào mừng “, thì đó là cách lập dị của riêng tôi để nói chào hoặc xin chào… Còn tôi ở đâu thì rất dễ. Hãy nhìn lên góc cửa này ! Tôi ở đây. Nhìn xem, tôi đang vẫy đây!”
Cuối cùng Wilbur cũng nhìn thấy sinh vật đã nói chuyện tử tế như vậy với nó. Căng trên góc cửa cao là 1 mạng nhện lớn, và treo lơ lửng trên đỉnh mạng , đầu chúc xuống , là 1 chị nhện xám lớn. Chị ta to cỡ 1 chiếc kẹo gôm . Chị ta có 8 cái chân, và chị ta hiện đang vẫy 1 cái với Wilbur 1 cách thân thiện . “Thấy tôi chưa?” chị ta hỏi.
“Ồ, thấy rồi,” Wilbur nói. “Thấy rồi! Chị thế nào? Xin chào buổi sáng! Chào mừng! Rất vui được gặp chị. Tên chị là gì cơ? Tôi có thể biết tên chị được không?”
“Tên tôi”, con nhện nói , ” là Charlotte”.
“Charlotte gì cơ?” Wilbur hăng hái hỏi.
“Charlotte A. Cavatica. Nhưng cứ gọi tôi là Charlotte.”
“Tôi nghĩ chị đẹp”, Wilbur nói.
“À, tôi khá là xinh,” Charlotte trả lời :”Không cần phải chối điều đó. Nhện hầu hết cũng đều khá bắt mắt. Tôi không chưng diện như 1 số khác, nhưng mà cũng sẽ. Tôi ước tôi có thể nhìn thấy cậu, Wilbur, cũng rõ ràng như cậu nhìn thấy tôi.”
“Tại sao chị không thể ?” con lợn hỏi “Tôi ở ngay đây mà”
“Biết rồi , nhưng tôi bị cận thị,” Charlotte trả lời. “Tôi lúc nào cũng bị cận đến phát khiếp lên được. Hay thì cũng rất hay, nhưng dở thì cũng thật dở . Hãy xem tôi cuốn con ruồi này.” Charlotte cuốn con ruồi và uống máu chúng trong sự kinh hãi của Wilbur.
Một ngày hè đẹp trời nọ, gia đình nhà ngỗng cùng đón chào sự ra đời của 7 thành viên trong đó, có 1 quả trứng bị ung. Con chuột Templeton được sự đồng ý của ngỗng đực đã lăn quả trứng về hang của nó và hứa sẽ không làm vỡ trứng để nó thối um trang trại lên.
Một ngày kia có 1 con cừu già phao tin xấu, gia đình Zuckerman sẽ nuôi cho Wilbur béo lên sau đó giết thịt , biến nó thành thịt xông khói và giăm bông như thường lệ. Chú lợn Wilbur gào ầm lên mặc cho Charlotte đang nghĩ cách và lo trấn tĩnh Charlotte.
Chị nhện Charlotte vẫn đang chúc đầu xuống đất nghĩ cách cứu Wilbur khỏi án tử. Thằng Avery rủ Fern cùng bạn bè đi chơi ở kho với trò xích đu. Nó nhìn thấy Charlotte và định hại con nhện, đang định cho chân vào chuồng đập Charlotte thì chân nó dẫm phải cái máng bên dưới là quả trứng ngỗng ung. Một mùi thối xộc lên và cả bọn chạy toán loạn, Charlotte thoát chết và con chuột Templeton tự hào vì nó đã không vứt quả trứng đi.
Tada, nàng nhện Charlotte đã nghĩ ra 1 cách là dệt mạng nhện có chữ “Lợn cừ” trước cửa chuồng lợn và Lurvy sau khi cho lợn ăn đã nhìn thấy dòng chữ đó trên mạng nhện. Anh ta hốt hoảng và đi gọi gia đình Zuckerman.
Gia đình rất hoảng hốt và đi nói với ông mục sư về chuyện lạ với con lợn khác thường này. Tin này lan ra cả vùng và rất nhiều xe to, nhỏ ngày đêm đến Zuckerman xem. Cả nhà bận bịu không hái hoa trái, đồng áng gì và suốt ngày mặc đồ đẹp tiếp khách đến thăm con lợn kì lạ có chữ “Lợn Cừ” ở cửa chuồng lợn.
Sau đó, cô nhện Charlotte đã họp cả trang trại vào và muốn dệt thêm từ khác vì để lâu 1 từ quá cũ kĩ sẽ không có gì mới mẻ, Cả bọn bắt chú chuột Templeton đi tha những mẩu báo về để cô có ý tưởng dệt chữ. Và cuối cùng họ chọn được từ cực kì dưới sự làm việc miệt mài của cô nhện thông minh, nhanh trí Charlotte .
Ông Zuckerman sau khi kinh hãi liền gọi cho phóng viên tờ Tuần tin và cả thợ ảnh của tờ báo , cả cái bang này sẽ không có con lợn nào cực kì như chú lợn của nhà ông ta.
Gia đình nhà Zuckerman quyết định cho Wilbur đến tham dự hội chợ sắp tới , cả nhà đóng 1 cái thùng để chở Wilbur theo sơn bên ngoài chữ “LỢN TRỨ DANH NHÀ ZUCKERMAN”. Wilbur van nài Charlotte nên đi vì cậu hơi lo lắng và không biết nên làm gì ở đó. Charlotte đang có thai nên từ chối nhưng cuối cùng cũng đi cùng Wilbur và thêm chú chuột Templeton háu ăn sẽ đi cùng vì nghe các con vật nói ở đấy rất nhiều đồ thừa ngon lành sẽ chờ nên chú ta rất háo hức tham gia. Liệu lần tham gia hội chợ, tham gia kì thi này cho động vật có khiến Wilbur được giải và thoát khỏi nguy cơ bị làm thịt không, Charlotte có an toàn sinh con không, mời các bạn tìm hiểu câu chuyện tuyệt vời này.
Cả câu chuyện li kì này là tình thương của Charlotte , cô nhện giàu tình cảm , thông minh và mạnh mẽ luôn che chở, bảo vệ cho Wilbur và sự đáng yêu, trọng nghĩa, dũng cảm của Wilbur dành cho cô nhện sau khi cô ấy sinh. Là tình yêu thương khác đồng loại của 2 cá thể gặp gỡ và giúp đỡ lẫn nhau rất cảm động, tự nhiên. Ngôn ngữ kể chuyện sáng tạo, giàu cảm xúc, tinh tế, mạch kể chuyện rõ ràng, liền mạch, thú vị chắc chắn sẽ là món quà tinh thần khiến các bé thích thú khi được nghe chuyện thiếu nhi cũng như liều thuốc tâm hồn trong sáng, nhẹ nhàng cho ngày cuối tuần của các bạn.
LINK ĐẶT SÁCH:
-Tiki: https://shorten.asia/cCEEf36C
– Shopee: https://shorten.asia/gVD8Dmg9
-Fahasa: https://shorten.asia/51nSVtQn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Review sách “Sói Đội Lốt Cừu “: Lột mặt nạ kẻ hiếu chiến ngầm và các thủ thuật thao túng tâm lý của họ
Review sách ” Sài Gòn chọn nhớ những điều thương”: Cách chúng ta cùng nhau vượt qua đại dịch
Review sách “Uả? GenZ” : Cuốn sách chống “tối cổ” cực hài hước về gen Z
Review sách ” Chuyện nhỏ Sài Gòn bao nhớ” : Sài Gòn ơi sao mà thương đến thế!
Review sách ” Những ngày ấu thơ” ” Là tuổi thơ mà sao cơ cực, nghiệt ngã đến thế
Review sách “Tìm em nơi anh”: Bởi vì ở đó luôn là anh
Review sách “Ngồi khóc trên cây”: Số phận đôi khi sẽ thử thách chúng ta theo những cách rất đặc biệt
Blog review sách hay – Review sách và Cung cấp các kiến thức về Marketing