Những năm tháng chống dịch chắc chắn sẽ hằn sâu trong kí ức chúng ta, trong đó có cả người dân Sài Gòn. Như những giỏ hoa quả luôn mong điều an lành với mọi người , hi vọng cuốn sách này sẽ là một món quà nhỏ dành cho chúng ta để nhớ lại những năm tháng đã đi cùng nhau để chia ngọt sẻ bùi. “Giỏ trái cây“ với tác giả Liêu Hà Trinh
“Những sợi ruy – băng đã giăng khắp lối đường
Bệnh viện dã chiến lập ra phòng ngừa trước
Câu cửa miệng Sài Gòn :” Sao cũng được”
Ta sẽ cố hết mình, ta sẽ cố vì nhau
Mua thêm đồ, gieo ít hạt rau
Chia một nửa cho người thương quý
Hết dịch rồi, ta lại đi cày nhỉ?
Sẽ làm bù, tăng gia sản xuất hơn
Biết bao người đã bể những chén cơm
Biết bao quán từng đông, giờ đóng cửa
Còn biết bao ngày, chúng ta xa nhau nữa?
Không biết trả lời, chỉ cảm kích Bình An.”
Dịch bệnh đã dạy cho chúng ta cách chấp nhận, chấp nhận ở nhà, chấp nhận xa những quán hàng thân quen, chấp nhận cả những thiếu thốn , chấp nhận cả việc tạm xa cách người chúng ta yêu thương. Nhưng không vì thế mà chúng ta nản lòng, chúng ta xích lại gần nhau hơn, chúng ta vì nhau hơn, chúng ta chia nhau từng bữa ăn, từng mớ rau, miếng thịt, chúng ta sống vì nhau nhiều hơn và cảm thấy gia đình trân quý biết bao nhiêu. Sau cùng , gửi một lời chúc bình an đến bạn và gia đình, miễn là sau tất cả gia đình chúng ta còn được bình an bên nhau là điều tuyệt vời nhất.
HOA TẮC
” Bức vẽ bằng màu Acrylic của tôi cần ít thời gian để khô, nên tôi cũng tìm được khoảng dừng bắt buộc cho việc hít thở , nghỉ ngơi khi chờ đợi.
Vặn vẹo mình một tí, tôi đứng lên khỏi mớ cọ màu ngổn ngang, tranh thủ quan sát hoàng hôn trốn đi trong mây chiều , ngắm con mèo Fuji nhà cô hàng xóm rủ rỉ trên tấm thảm , tò mò với đám hạt xanh giữ nước thế nào trên chậu lan, rồi sau đó quay lại và nhận ra bức tranh “Hoa tắc ” chỉ mới được giữa chừng . Thế mà tôi tưởng đã xong rồi cơ đấy!
…
Thật tình khi ngắm khung canvas trắng đặt trước mặt lúc đầu vẽ, tôi đã nghĩ nhiều đến Nhân . Cậu em thân thiết sống 1 mình ở thành phố, chật vật đủ đường làm đủ nghề mưu sinh và chưa bao giờ thấy than thân 1 lần. Có dạo gặng hỏi lắm , mới biết cậu vừa mở shop quần áo , vừa chạy show chụp ảnh, đêm đến bệnh viện chăm mẹ vừa qua cơn đột quỵ. Vậy àm chưa bao giờ cậu hé răng than vãn, hay cậy nhờ giúp đỡ. Cậu bé ngoan, có hiếu sợ làm gánh nặng của bạn bè , lại còn ưa cho đi. Hệt như ta thiếu cái gì , thì luôn mong được nó dành cho người khác. Có đoạn tôi đùa rằng ” Cuộc sống này chắc toàn chuyện xấu xa, nên cây khổ qua của chị chẳng chịu nở hoa…” Ngay sau đó cậu mồ hôi nhễ nhại, bấm chuông mang vô 1 chậu tắc to bằng vòng tay ôm, cao ngang nửa người, nụ hoa lấm tấm . Nhân nói ” Em tặng chị, ba cây trong 1, cây tắc sẽ nở hoa nên cuộc đời không toàn chuyện xấu xa nhé.”
….
“Nhân đặt bức tranh cẩn trọng vào cái túi vải trước xe , trên 1 mớ lỉnh kỉnh mấy thùng sữa em bé và cả băng vệ sinh phụ nữ chất đống “Em mua cho bệnh viện . Khu cách ly nhiều em bé nên không có sữa uống , mấy chị gái bánh bèo cũng đến kỳ trăng, mà giờ này ai mua vô cho. kệ, tháng này em bán mắm cũng lời ra mấy triệu, giúp người ta đi chị.
Nhân nói xong, cậu nhấn ga đi tiếp “Hàng nóng ” cần về khu cách ly cho kịp . Nhân lướt qua không quên để lại đĩa sương sáo và một khuôn miệng cười duyên, cảm ơn vì ” Hoa tắc” . Chiếc xe máy nhỏ xíu tựa đồ chơi thồ 1 đống hàng và bức tranh tim tím, vàng vàng lấp lánh dưới năng hoàng hôn, băng qua cầu Thủ Thiêm về hướng Quận 2. Nhìn từ xa, cậu như ôm chậu hoa tắc đang bùng nở trong lòng.”
Chắc chắn là sau này, khi nghĩ lại những ký ức buồn vì Covid, bên cạnh đó người ta sẽ không quên những con người thầm lặng như Nhân. Mặc dù bản thân không đủ đầy nhưng vẫn tươi vui chia sẻ từng đồng tiền kiếm được, góp công, góp của cho người khác. Sài Gòn mình “lạ” lắm, chưa bỏ ai bao giờ. Trong bão giông lúc nào cũng nắm chặt tay để đi qua mọi khó khăn, vất vả.
THƠ
“EM TỰ YÊU MÌNH ĐƯỢC
Em không chờ ai cả
Em chỉ đợi niềm vui
nếu không ai mang đến
Thì tự tặng mình thôi
Xà phòng thơm hương thảo
Son môi lì đỏ cam
quần áo trendy nhất
Một ngày chẳng đi làm
Không có gì buồn cả
Vì chẳng mong điều gì
Được quan tâm thật tốt
Không được? Kệ, bỏ đi,
Thương đàn ông vì áp lực phải giàu
Thương phụ nỡ vì ép mình phải đẹp
Thương chúng ta trong cuộc đời chật hẹp
Ước mơ nhiều mà vui chẳng bao nhiêu.”
Nếu không ai yêu mình, thì mình tự thương mình cũng được mà, miễn là mình vui, miễn là mình còn coi trọng bản thân mình. Có cũng được, không có cũng được, ngày vui ngắn chẳng tày gang, hà cớ gì phải buồn. Son môi, quần áo đẹp, nước hoa, hãy cứ nuống chiều mình trước khi ai đó đến chăm sóc cho mình. Cuộc đời có bao nhiêu mà hững hờ…
GIỎ TRÁI CÂY
Khó khăn thế này mình càng phải cạnh nhau
giống như cây bầu, cần giàn leo để sống
giống như Sài Gòn, cắn răng qua biến động
giống như chúng mình, ăn ít lại để chia
Đất nước bệnh rồi, bao tuyến phải thức khuya
Bao người sớm mất đi hy vọng cuối
Tết vừa qua, nhà nhà còn mừng tuổi
Niềm tin này, chưa xao nhãng được đâu
Mình vẫn yêu, vẫn sống, bảo bọc nhau
Đêm nằm ngủ, mà lo cho kẻ khó
Bữa ăn cơm, mà thương cho trẻ nhỏ
Thương cụ già, cô quét rác ngoài đường
Không sao mà, trong bụng chúng mình thương
Hôm nay khó, nhưng tim không méo mỏi.”
Thương lắm Sài Gòn và cả nước vẫn oằn mình chống dịch, thương lắm những tuyến đầu chống dịch bao đêm phải thức khuya, thương tất cả mọi người trước cơn đại dịch. Càng khó khăn nhưng càng không nản chí, vẫn sát bên nhau để đi qua mùa khó khăn, vất vả, vẫn bám chặt tay nhau để đương đầu sóng giá. Chia nhau mớ rau, chia sớt vui buồn, nắm tay nhau , nhất định chúng ta sẽ thành công , sẽ chiến thắng đại dịch để trở về nhịp sống yên bình, hãy cố gắng, bám trụ và hy vọng về một ngày mai tươi sáng hơn, nhất định, chúng ta sẽ chiến thắng.
Không chỉ là những gam màu tươi sáng, lạc quan trong đại dịch, cuốn sách như một giỏ hoa quả, mang những ngọt lành, bên cạnh đó là những tâm tình, những nỗi niềm của mỗi người khi sống trong thời đại này, sống trong những khó khăn này. Nhưng vượt lên trên tất cả là tấm lòng bao dung, chúng ta xích lại gần nhau hơn, đoàn kết hơn, yêu thương và nghĩ về nhau nhiều hơn để lấy đó làm sức mạnh. Nhất định chúng ta sẽ chiến thắng tất cả, chúng ta sẽ trở lại nhịp sống sôi động vốn có của Sài Gòn, nhất định sẽ là như thế.
LINK ĐẶT SÁCH
1, Tiki:
2, Shopee: https://shorten.asia/sffqxeS5
3, Fahasa : https://shorten.asia/nU3xgug5
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Review sách ” Trên Lưng Khổng Tượng “: Kinh Doanh Online Trên Sàn Thương Mại Điện Tử
Review sách “Uả? GenZ” : Cuốn sách chống “tối cổ” cực hài hước về gen Z
Review sách ” Chuyện nhỏ Sài Gòn bao nhớ” : Sài Gòn ơi sao mà thương đến thế!
Review sách ” Những ngày ấu thơ” ” Là tuổi thơ mà sao cơ cực, nghiệt ngã đến thế
Review sách “Tìm em nơi anh”: Bởi vì ở đó luôn là anh
Review sách “Thương” : Thương hoài ngàn năm
Review sách “Bạn đắt giá bao nhiêu?” : Mỗi cô gái hãy trở thành phiên-bản-chính-mình-yêu-thích-nhất
Review sách “Ngồi khóc trên cây”: Số phận đôi khi sẽ thử thách chúng ta theo những cách rất đặc biệt
Review sách “Hạnh phúc là”: 500 gợi ý để sống trọn từng giây
Blog review sách hay – Review sách và Cung cấp các kiến thức về Marketing